Giadinh
Net - Nguyễn Văn Tài rủ bạn đột nhập vào trường mình từng theo học tập trộm 16 máy vi tính của trường.


Ngày 8/11, Công an TP Buôn Ma Thuột (Đắk Lắk) mang lại biết, đang tạm giữ hình sự 2 đối tượng người tiêu dùng đột nhập vào trong 1 trường học tập trên địa bàn, trộm cắp 16 máy vi tính xách tay.

Bạn đang xem: Về thăm trường cũ

Đó là Nguyễn Văn Tài (17 tuổi, trú xóm Ea Sol, thị trấn Ea H"leo, Đắk Lắk) và Lý Văn Khánh (16 tuổi, trú xóm Quang Kim, huyện chén bát Xát, Lào Cai).



Nguyễn Văn Tài (17 tuổi, tỉnh Đắk Lắk) cùng Lý Văn Khánh (16 tuổi, thức giấc Lào Cai) bị lực lượng công an bắt giữ. Ảnh: Lao Động

Trước đó, sáng 17/10, Công an TP Buôn Ma Thuột nhận được tin báo tại Trường trung học cơ sở và trung học phổ thông Đông Du sinh hoạt phường Tân An, TP Buôn Ma Thuột xảy ra vụ kẻ gian đột nhập mang cắp 16 chiếc máy tính xách tay xác tay của những em học sinh.

Theo camera an ninh ghi lại, khoảng 23 giờ đồng hồ 30 phút, ngày 16/10, 2 đối tượng người dùng trùm kín đáo mặt, đeo găng tay trèo tường tự dưng nhập vào trường.

Sau đó, 2 đối tượng này đã kéo cửa sổ vào 7 lớp học lục lọi đem 15 chiếc máy tính của học viên và 1 loại của thầy giáo cùng số tiền ngay sát 500 ngàn đồng.

Vào cuộc điều tra, lần theo các dấu lốt ít ỏi tích lũy được, đội cảnh sát hình sự Công an TP Buôn Ma Thuột xác định nhóm đối tượng gây án sẽ trốn đến TPHCM.

Tuy nhiên, khi một tổ công tác đến TPHCM thì team này đang trốn ra tỉnh Vĩnh Phúc. Ngay sau đó, một tổ trinh sát khác đã xuất hành ra Vĩnh Phúc.

Ngày 18/10, Tài cùng Khánh với những laptop còn lại ra TP Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc tiêu hao thì bị Đội công an hình sự, Công an TP Buôn Ma Thuột bắt giữ, di lý về 1-1 vị giao hàng công tác điều tra.



Các đối tượng diễn đạt lại cảnh tự dưng nhập. Ảnh: NLĐ

Tại ban ngành điều tra, Tài khai quen thuộc Khánh trong thời hạn sống long dong ở tỉnh Bà Rịa – Vũng Tàu. Bắt đầu đây, Tài rủ chúng ta về bên mình ở huyện Ea H"leo chơi. Vị từng học hai năm tại trường trung học cơ sở và thpt Đông Du, thiếu hụt niên biết học sinh sẽ đựng đồ đạc, giấy tờ tại lớp và nỗ lực được quy luật của nhà trường cần rủ Khánh bỗng dưng nhập trộm tài sản.

Khuya 16/10, Tài cùng Khánh mặc áo khoác bên ngoài trùm bí mật đầu, đeo bức xúc tay, trèo qua cổng sau chợt nhập trường tứ thục bán trú thcs và trung học phổ thông Đông Du sinh sống phường Tân An. Cả nhị vào 7 phòng học lục lọi, rước 16 máy tính xách tay của học viên và giáo viên cùng một ít tiền. Toàn cảnh vụ trộm bị camera an ninh của ngôi trường ghi lại.

Trong 16 chiếc máy tính xách tay trộm cắp được, 1 dòng bị rơi lại trong lúc các đối tượng nhảy qua tường rào đơn vị trường; 6 chiếc tiêu thụ sinh hoạt TPHCM.

Vụ việc được Công an TP Buôn Ma Thuột tiếp tục điều tra mở rộng.


Bắt nhóm bạn teen chuyên trộm cắp, tiêu thụ xe gian

Không có nghề nghiệp và công việc ổn định lại nên tiền tiêu xài, nhóm tuổi teen đã rủ nhau lên chiến lược trộm cắp xe máy tại các khu đơn vị trọ làm việc tỉnh Bắc Ninh.

Trong cuộc đời nhỏ người, những kỷ niệm về thời học sinh thật đẹp biết bao. “Nhất quỷ nhị ma thứ ba học trò", những trò nghịch ngợm, những tình cảm vào sáng… là hình ảnh gắn liền với tuổi học trò. Đời người đẹp nhất là thời học sinh, được vui vẻ, được học tập tại ngôi trường mình thích thú là một điều rất may mắn.
Trường học là mái nhà phổ biến cho tất cả bọn chúng ta. Nơi ấy ko chỉ cung cấp cho ta kiến thức mà hơn nữa giáo dục nhân phương pháp cho mỗi người. Thầy cô chủ yếu là cha mẹ thứ nhị của chúng ta. Mỗi khi nhớ về trường lớp thì ta lại nhớ đến hình ảnh những người thầy cần mẫn dạy dỗ họ từng nét chữ, kể mang đến ta nghe những ghê nghiệm sống, dặn dò ta trước những vấp ngã của cuộc đời. Bao gồm những thầy cô rất trung khu huyết với nghề dẫu rằng cuộc sống của họ cạnh tranh khăn nhưng họ vẫn không từ bỏ bé đường dạy học của mình. Những thầy cô như vậy thật đáng quý biết bao.
Hằng năm vào các dịp lễ lớn như 20/11, chúng ta bày tỏ tấm lòng biết ơn của bản thân đối với thầy cô. Đồng thời đây cũng là dịp để mọi người hội tụ, trò chuyện với nhau sau một khoảng thời gian xa cách. Đây còn là một dịp để những cựu học sinh gồm cơ hội quây quần đông đủ với nhau, bên nhau ôn lại những kỷ niệm xưa.
Tuy nhiên, ko phải cứ đợi có dịp lễ thì chúng ta mới tụ tập lại với nhau. Có rất nhiều cựu học sinh tự mình đi thăm lại trưỡng cũ. Sự đổi chũm của ngôi trường khiến họ mơ hồ nhớ lại hình ảnh của ngày xưa, họ nhớ lại mình khi là những cô cậu học trò tinh nghịch. Những cung bậc cảm xúc đan xen nhau khiến nhiều người khóc òa.
Họp bán trú định kỳ tháng 11


“Lang thang vào một buổi chiều, tình cờ lướt qua ngồi trường cũ, đã 4 năm kể từ lúc tôi ra trường tôi không tồn tại dịp kẹ lại trường. Dừng lại trước trường tôi bất ngờ khi thấy ngôi trường cũ ngày nào đã được thế đổi hoàn toàn, mới hơn, đẹp hơn. Nhớ ngày xưa, shop chúng tôi vẫn thường hay xum xuê trong cái căng tin nhỏ xíu xíu, chật hẹp thì nay được cố kỉnh thế một căng tin thoáng mát hơn, rộng rãi hơn. Ngày xưa shop chúng tôi chen nhau giành từng sản phẩm ghế đá dưới sảnh thi nay bao gồm vô số ghế đá của các cựu học sinh tặng. Cây phượng ngày xưa xum xuê, non rượi thì ni đã bị chặt nhường mang đến một dãy lầu học mới xây dựng. Khuôn viên trường đẹp hơn, có bồn nước, bao gồm cây cối tốt tươi. Một nỗi buồn man mác nhớ lại chiếc lớp học ngày nào, bộ bàn ghế cũ kĩ, tất cả đã được chũm mới trả toàn. Ngôi trường sao nhưng khác xưa nhiều quá! Gặp lại cô giáo chủ nhiệm của tôi lớp 12, thật may mắn cô vẫn nhớ ra tôi, cô vui vẻ trò chuyện với tôi, thuộc tôi ôn lại những kỷ niệm ngày trước. Cô bảo cô rất quý những học trò đến thăm lại trường, tôi thật xấu hổ khi không đến thăm trường đã 4 năm. Thầy cô ở đây hầu hết vẫn là người cũ, điều này càng khiến tôi nhớ lại những tiết học của ngày nào. Những e ngại, ngượng ngùng khi lần đầu bước chân vào cấp 3, những giọt nước mắt, nỗi buồn khi chia ly thầy cô cứ đan xen vào chổ chính giữa trí tôi. Trò chuyện với cô được một cơ hội tôi xin phép ra về vị cũng đã trễ, tôi hứa với cô năm sau chắc chắn tôi sẽ xoay lại thăm trường.”
Những niềm vui, nỗi buồn, những kỷ niệm ngày xưa cứ ùa về mãnh liệt hơn khi ta được trò chuyện với thầy cô đã từng dạy dỗ bọn chúng ta. Bất cứ thầy cô nào cũng đều rất hoan nghênh học trò của mình về thăm lại trường. Thăm lại trường không chỉ đơn thuần là cùng cả nhà ôn lại những kỷ niệm xưa ngoại giả thể hiện sự biết ơn cần lao dạy dỗ, được may mắn học tập tại trường. Điều ấy thật đáng quý biết bao, mặc dù vẫn có những trường hợp nhiều cựu học sinh dở khóc dở cười lúc về thăm trường.
Một cựu học sinh trường trung học phổ thông Lưu quang quẻ Việt buồn buồn phiền chia sẽ những cảm xúc khi về thăm lại trường xưa:“Mình nghĩ dịp trại 26/3 là dịp để bản thân và các bạn thăm lại trường. Đúng lúc trường gồm văn nghệ nên mình và những bạn vào xem, thầy cô vẫn còn nhớ tới bọn mình nên mình cảm thấy rất vinh dự lúc được ngồi vào sản phẩm ghế đầu. Thế nhưng dịp ấy thầy trưởng trại cũng là thầy dạy Văn cơ hội trước nhưng không dạy lớp bản thân đã thẳng thừng đuổi tụi bản thân ra khỏi trường. Quá choáng với sốc mình ko thể tin được một người học trò về thăm lại trường cơ mà lại bị đuổi một bí quyết vô lý cùng nhục nhã thế này được. Những thầy cô giáo khác khuyên nhủ can nhưng bọn bản thân vẫn bị thầy đuổi ra khỏi cổng. Xấu hổ trước những em lớp dưới mấy bạn nữ bật khóc ngay tại trường. Thất vọng tràn trề, nào gồm ngờ đâu, sau 1 năm về thăm lại trường, bỏ cả buổi học vì nghĩ 1 năm chỉ 1 lần gặp lại thầy cô thì lại bị đuổi đi tàn nhẫn như thế... Mình thật lòng không biết gồm nên về thêm lần nào nữa xuất xắc không... Mình thật sự thất vọng về bí quyết hành xử của thầy.”
Trường hợp về thăm trường bị thầy thầy giáo đuổi như thế này không nhiều xảy ra. Thật buồn mang đến những bạn rơi vào trường hợp như vậy. Nhưng mặt cạnh đó họ vẫn hạnh phúc khi được tra cứu lại những kỷ niệm ngày nào. Thầy cô luôn luôn hoan nghênh học trò kiếm tìm lại cội nguồn của mình. Khi đã là một cựu học sinh thì họ phải tất cả trách nhiệm với bản thân, sẽ phải làm gì để ngôi trường bọn họ từng học ko bị mang tiếng. Bọn họ cùng nhau cố gắng học tốt, trau dồi kiến thức để trả thiện bản thân bản thân nhé!