Xã hội cải tiến và phát triển đến mức như thế nào đi nữa thì những giá trị truyền thống lịch sử phương Đông, có nghĩa là cội nguồn văn hóa truyền thống của mỗi dân tộc Châu Á vẫn cần được được bảo đảm và trân trọng. Tuy là vốn cổ, nhưng nếu xét về nhân sinh quan đối với con người tiến bộ thì ngoài ra không cổ 1 chút nào hay nói đúng hơn là nội dung cũ, còn ý nghĩa sâu sắc thực tế vẫn hoàn toàn mới mẻ.

Bạn đang xem: 14 điều răn của đức phật

 Đây đó là điều đáng đàm đạo và suy ngẫm, vị như sách "Minh trung khu bảo giám" nhận xét: "Người xưa tuy dáng vẻ như thú, cơ mà lòng như gồm đại thánh sinh hoạt trong. Fan nay tuy hình dáng người tuy vậy lòng lại thú, biết đâu cơ mà lường. Bao gồm lòng không tồn tại tướng, tướng đang tự lòng cơ mà sinh ra. Có tướng mà không tồn tại lòng, tướng đã theo lòng mà mất đi”. Phải chăng, vày lẽ ấy mà lại vô số điều khuyên nhủ răn của những bậc chi phí bối vô cùng hữu ích cho biện pháp đối nhân xử thế của không ít người chịu tác động giáo dục của Nho giáo, Phật giáo. Tựu trung lại, đó chính là những tâm bệnh dịch như sau:

1

Không có kẻ thù nào to mập và nguy khốn bằng chính bản thân ta. Tà ý xấu xa vốn là quân địch tiềm ẩn lớn số 1 của đời tín đồ mà tự ta khó vượt qua nổi. Thật là nghịch lý lúc bao cạnh tranh khăn, demo thách, gian truân do khách quan mà lại nhờ tinh thần, ý chí quyết tâm ta số đông vượt qua. Nhưng, khi trong tâm có bệnh thì lại chịu thua, như dao sắc không gọt được chuôi vậy. Đúng như đánh giá và nhận định trong nhân loại có tư điều tự tàn phá là: Cây nhiều hoa, quả nặng quá, sẽ gãy cành, rắn độc mang nọc độc nhưng lại lại bị giết để lấy nọc, kẻ làm việc nước không nhân từ tài, thì vẫn hại dân sợ nước, kẻ làm điều bất thiện sẽ bị quả báo, cho nên sách Kinh dạy dỗ rằng: "Sự độc ác do chổ chính giữa sinh ra, sẽ quay lại tự hại bản thân mình, cũng tương tự sắt tạo thành chất gỉ rồi chất han gỉ ấy đang tiêu hủy dần dần thân hình của sắt". Cân nhắc xa hơn với kỹ hơn về lý thuyết ấy thì sẽ càng rõ, giả dụ ta ko vượt qua được chính bạn dạng năng của bản thân thì lương tâm và trí tuệ, lương trọng điểm và trí óc của ta cũng trở nên bị xói mòn mục ruỗng, chẳng mấy chốc mà lại thành phế truất nhân. Ngạn ngữ vẫn chấp nhận cho rằng: “Tốt mộc hơn xuất sắc nước sơn”, nội dung bên phía trong hoặc phần tinh thần không bắt gặp được ấy new quyết định bản chất của một chính nhân thực thụ, bởi đơn giản và dễ dàng là: "Con người biểu lộ tính ưu việt của bản thân mình ở bên trong, chỉ có loài vật mới lộ ra bên ngoài thôi".

2

Những thất bại lớn số 1 của con người đều vị tính tự phụ tự đại sinh ra. Sách Cảnh hành lục cho rằng: "Sự trường đoản cú mãn (tự cho doanh nghiệp đầy đủ) làm cho mình hư. Sự kiêu căng (tự cho chính mình giỏi) làm cho mình biến chuyển ngu. Chuyện đề cập rằng: Có đứa con nhà giàu không coi ai ra gì, ưa thích đứng bên trên cây tiểu xuống đầu người đi đường, ai ai cũng ngại bên ấy mạnh mẽ tiền của chẳng dám nói gì. Một hôm bao gồm đoàn quan liêu binh trải qua dưới nơi bắt đầu cây, tay kia tiểu ngay vào viên quan lại văn đi đầu, viên quan này gật gù khen giỏi, rồi đi tiếp. Thời gian sau viên quan lại võ đi qua, tay cơ vẫn liên tục tái diễn trò ấy, nhưng ngạc nhiên viên quan tiền võ nổi nóng bèn rút tìm ra chém phăng đầu đứa xấu chơi. Người đời thường mỉm cười tên ngu dốt và thán phục mưu sâu của viên quan tiền văn, nhưng chết choc thì vẫn giành cho kẻ cao ngạo. Chẳng thế hồ hết nước nông nghiệp & trồng trọt vùng Đông phái nam Á thường dùng hình tượng cây lúa để tôn vinh tính khiêm nhường: lúc cây mọc càng cao, càng trổ bông trĩu hạt chín rubi thì cây càng cúi thấp để tránh gió đồng ập đến. Lã Khôn thì rút ra bài xích học: "Khí kiêng tuyệt nhất là hung hăng, vai trung phong kiêng độc nhất vô nhị là thuôn hòi, Tài kiêng tuyệt nhất là từ cao", nếu không hiểu biết nhiều được những vấn đề đó thì sống trên đời chẳng mấy chốc đang thất bại.

3

Ngu dốt lớn số 1 của bé người là việc dối trá. Kinh Phật cũng liệt kê vấn đề đó vào vào 7 tội lỗi lớn nhất mà người ước ao đắc đạo ko được mắc phải. Phương ngôn cũng đánh giá rằng: Đường đi tuyệt tối, nói dối xuất xắc cùng. Trên mặt y học tập thì nói dối hại tim, suy nhược phổi vì luôn ở trọng tâm trạng đối phó bất ổn. Xét về điều tỉ mỷ tâm sinh lý, thì nói dối khi nào cũng tạo thành những làm phản ứng trái ngược trong thuộc một chủ thể, khiến cho con người luôn luôn bí bức bởi không thể sáng tạo mãi ra hầu hết điều không tồn tại thật. Đành rằng, cuộc đời là 1 sân khấu lớn, mà lại không phải toàn bộ những nhân vật màn biểu diễn trong vở kịch đều là người nghệ sỹ vĩ đại, vậy cho nên mới nói thay đổi vai diễn thì dễ dàng còn nhập vai chủ yếu hoặc phụ đạt yêu cầu là cả một khoảng cách. Sở dĩ buộc phải phân tích vấn đề này vì lắm kẻ vẫn huênh hoang cùng tự hào về kĩ năng diễn vở white - đen mà lưỡng lự đang tự thiết lập dây trói mình. Châm ngôn china nói: Nếu bao gồm lương tâm trong sạch cả đời bạn sẽ không phải sợ giờ gõ cửa lúc nửa đêm. Còn Trình Di lại đúc rút rằng: đem lòng sống động cảm động fan ta, thì người ta cũng lấy chân thật mà đãi lại, Lấy biện pháp trí thuật download đạp fan ta, thì tín đồ ta cũng đem trí thuật mà lại xử lại. Ví như cứ quẩn mãi như thế, cuộc sống liệu tất cả yên ổn và thanh nhàn không?

Dối trá với cuộc sống thì chẳng tuyệt ho gì, vày gieo phân tử nào thì gặt trái nấy. Sách Minhtâm dạy rằng: Độ lượng to lớn từng nào thì phúc trạch càng to phệ bấy nhiêu, Mưu sâu độc từng nào thì tai vạ cũng sâu độc bấy nhiêu. Nhưng mà khi đang tự lừa dối cả bản thân mình, thì vượt tội lỗi. Dịu nhất là tự huyễn hoặc khả năng, bản chất của cá nhân để lặng lòng tồn tại. Nặng hơn tự cho doanh nghiệp là thiên tài, luôn cao giọng răn dạy dỗ cuộc đời. Cực kỳ nghiêm trọng nhất là tự mang lại mình loại quyền quyết định, giỏi phán xử tất cả mọi sự việc, mức độ này thường dẫn đến hành động oai hùng thái quá tạo tổn hại đến tinh thần và tính mạng của con người người khác. Hay thì bạn ta tuyệt tự yên ủi bằng những vì sao không đúng thực sự về hầu như điều xấu mình đã gây ra, cốt để yên tâm tạm thời còn đa phần thời gian luôn luôn cảm thấy bất an, nơm nớp. Nên Kinh thư bắt đầu nhắc: làm điều trung thực thì bụng yên ổn ổn và hằng ngày một hay. Làm cho điều gian sảo thì bụng do dự và từng ngày một dở. Không tự lừa dối mình và mọi tín đồ cũng tức là phải minh chứng sự thật bằng mọi giá. Chuyện cổ kể rằng, có fan thợ đào được hòn đá phía bên trong có ngọc đem dâng vua, vua không tin, kết tội nói dối nên chặt chân trái. Vua sau lên ngôi, fan này cũng rước ngọc mang đến dâng với vua cũng bảo gian dối, chặt nết chân phải. Đời vua sau nữa lên ngôi, người thợ cho chân núi khóc suốt 3 ngày đêm đến chảy cả tiết mắt. Vua mang lại hỏi thì fan thợ nói, khóc vì ngọc mà nhầm là đá - thật mà cho rằng dối! Vua bèn không nên đập hòn đá ra, thì quả có hòn ngọc mặt trong.

4

Nỗi bi thảm lớn tuyệt nhất của nhỏ người đó là lòng đố kị. Tính tị ghét cùng đố kiêng như mốt ngọn lứa nhỏ tuổi leo lét trong tim mỗi người. Với rất nhiều ai kiểm soát và điều chỉnh được bản thân theo tốt thì sẽ kìm hãm được ngọn lửa ấy cùng hóa nó thành khát vọng tốt đẹp ham mong muốn vươn lên, với đều kẻ phiên bản năng đều đều thì ngọn lửa này sẽ thỏa sức cháy, thiêu rụi hết đông đảo gì điện thoại tư vấn là nhân hậu - giáo dục đào tạo - văn hóa truyền thống biến tín đồ ta thành một bé thú hoang lồng lộn cắn xé giành lag miếng mồi và kết cục lại bị thiết yếu ngọn lửa tham này đốt cháy thành tro bụi. Đúng là: Lòng tham thì hại mình, Sướng mồm thì tổn thân! căn bệnh ghen ghen luôn khiến cho nội trung khu con người bức xúc, tức tối khó nhưng khuyên giải được còn nếu không được thỏa mãn nhu cầu một tý chút điện thoại tư vấn là. Thế bắt đầu biết, sự đời đâu phải chỉ bé gà tức nhau tiếng gáy, cơ mà con con ngữa ghen nhau tiếng hí, con chó tị nhau giờ đồng hồ sủa, nhỏ chim đua nhau tiếng hót, còn con người thường ghen tuông tị cơ mà hãm sợ lẫn nhau. Chắc hẳn rằng nên tra lại Minh chổ chính giữa bảo giám nhằm ghi nhớ thêm một câu: Miếng nạp năng lượng sướng miệng, đã sinh ra dịch tật, vấn đề làm thỏa chí, sẽ đưa tới tai vạ. Tranh rộng chạy tắt tốt thành ác, nói lỡ lời đâm ra giờ đồn đại. Mang lại nên, để căn bệnh rồi uống dung dịch sao bởi tự đề phòng trước bệnh dịch tật?

Nho giáo là một trong những đạo học tập về cuộc sống đời thường có câu chữ giản đơn đa phần thuận theo lẽ sống thoải mái và tự nhiên của cỡ xã hội độc nhất vô nhị định. Người dân có học Nho bao giờ cũng có chất nền nếp, duy trì phép tắc, bao gồm lòng nhân đạo bác bỏ ái. Tuy nhiên, Nho giáo nhiều khi khó hiểu, xuề xòa khiến cho người học khó theo kịp và cần thiết lấy nút nào nhằm làm chuẩn mực. Chỉ bao gồm những tính chất trí tuệ và triết lý của Nho học tập là mang tính giáo dục giữ truyền ít nhiều với tính năng thực tiễn cao nhất, đặc biệt là về thực chất và phong cách sống của con người - đó là lĩnh vực nhưng mà cổ nhân chuyển ra những triết lý vô cùng sâu sắc:

5

Sai lầm lớn nhất của con fan là tự tấn công mất mình. Ta chỉ là một cá thể nhỏ, một hạt mèo trong vũ trụ mênh mông và bên trên hành tinh tất cả 7 tỷ cá nhân khác dẫu vậy điểm khác hoàn toàn duy nhất khiến cho ta làm chủ được cuộc sống đời thường riêng không hẳn là cái tên khai sinh mà đó là sự khẳng định biệt lập với những người khác trong đậm chất ngầu và cá tính nhân cách, năng lực và tứ duy cải cách và phát triển vươn lên đa dạng. Ai cũng muốn tự xác minh mình với càng muốn những người dân khác thừa nhận mình trong một hoặc nhiều nghành trong cuộc sống theo phương châm hiện nay đại: tốt một - biết nhiều. Mà lại cũng những người dường như không tự chứng minh được mình ngoài ra đánh mất luôn cả bản thân vì chưng những tác động khách quan bất ngờ và chủ quan không may mắn! thường xuyên thì khả quan bị cột vào bài toán mất phẩm chất hoặc danh dự như do nghèo vượt hóa liều. Nhưng lại Lã Khôn cho rằng: Nghèo không xấu, nghèo mà không tồn tại chí new là xấu, kém không xứng đáng ghét, hèn mà lại không tài năng mới đáng ghét, già tránh việc than thở, già mà sống thừa bắt đầu đáng than thở, chết tránh việc bi ai, chết mà vô dụng mới đáng bi ai. Nhưng mà tội lỗi trái là có mặt chỗ giàu sang vì sức mạnh của đồng tiền rất đáng kinh ngạc. đến dù chưa hẳn là Tiên, Phật giỏi chân lý, nhưng đồng tiền cũng, làm cho hắc nhân tâm, xét trường đoản cú cổ chí kim thì: fan ngồi trên gò cát người nào cũng có thể là quân tử hiền đức nhân, nhưng mà ngồi trên đống xoàn thật nặng nề thay, đã tất cả ai là nhân từ nhân quân tử đâu?

6

Tội lỗi lớn số 1 của đời fan là bất hiếu. Nếu như ko có cha mẹ thì làm thế nào mình hoàn toàn có thể hiện diện bên trên cõi đời này? tại sao lại rất có thể quên đi tín đồ đã sinh ra mình?

Những bạn con bất hiếu này chỉ bắt gặp cái trước mắt với họ không hiểu được xuất phát và cảm xúc của phụ huynh họ. Sau này, nếu nhỏ cháu họ đối xử cũng như vậy thì họ sẽ cảm nhận được đà nào là tội lỗi. Gieo nhân làm sao gặt quả nấy!

"Công phụ vương như núi Thái Sơn. Nghĩa người mẹ như nước trong nguồn chảy ra. Một lòng thờ chị em kính cha.Cho tròn chữ hiếu new là đạo con". Trong mọi cá nhân Việt chúng ta, tín đồ được tới trường tử tế đến những người vì hoàn cảnh khó khăn nhưng mà thất học, từ bé đều được nghe 4 câu ca dao đầy ý nghĩa này. Nó là bài học căn bạn dạng đầu tiên của mỗi bé người.

7

Cuộc đời các nỗi kính yêu xót xa nhưng có lẽ con bạn đáng thương tốt nhất là từ ti. Đây là biện pháp suy nghĩ, biểu hiện, hành vi không đúng với bản chất và kĩ năng của mình. Biểu lộ tích cực của trường đoản cú ti là thu nhỏ tuổi lại không va chạm, không bon chen, ngại đưa ý kiến, sợ phản đối trong những hoàn cảnh. Biểu thị tiêu rất thì tệ hơn là luôn luôn khúm núm, xun xoe, bợ đỡ, xu nịnh, tâng bốc ai đó để lấy chỗ dựa bởi mặc cảm: phải có bờ rào thì dây leo mới tất cả chỗ dựa! Chuyện xưa kể. Gồm một tay công ty giàu nứt đố đổ vách được nhiều người trong buôn bản tâng bốc, nịnh hót dẫu vậy anh nông dân nghèo rớt mồng tơi lân cận nhà lại dửng dưng, không cần biết. Tay nhà giàu gặng hỏi, anh dân cày trả lời: ông nhiều kệ ông, tôi nghèo kệ tôi cớ gì đề xuất xu nịnh? Tay nhà nhiều hào phóng: giả dụ tôi mang lại anh một nửa tài sản thì anh bao gồm nịnh tôi không? Anh dân cày vẫn đáp: nếu như thế phía 2 bên ngang hàng nhau, đề xuất gì nịnh ai? Tay nhà giàu tức khí: Nếu mang đến anh tất cả tài sản thì anh gồm nịnh tôi không? Anh nông dân thản nhiên: lúc đó ông phải xu nịnh tôi bắt đầu đúng! Thực tế hiện thời cũng chứng tỏ rằng: tiền bạc và địa vị ảnh hưởng tác động ghê ghê đến xem xét tự ti, giả dụ ai cảm thấy không được cứng rắn để giải thoát ra khỏi nỗi ám ảnh này thật cực kì đáng thương. Đường đời vốn không khi nào bằng phẳng, chuyện vấp vấp ngã hoặc trượt chân siêu bình thường. Triết lý mang lại rằng: các lần ngã là một lần sút dại. Điển tích thơ, ca ngợi tài ứng khẩu của bà chúa thơ nôm hồ nước Xuân mùi hương khi vấp ngã cơ học tập vần giải thích kiểu triết học: Giơ tay với test trời cao phải chăng - Xoạc cẳng đo xem đất ngắn dài? Trong cuộc sống không đơn giản như thế gồm có cú bổ vô hình ảnh hưởng tác động và ảnh hưởng sâu nhan sắc đến niềm tin và làm cho suy sụp ý chí quyết trung khu gượng dậy. Có thể nói rằng từ địa chỉ ngã cho đến lúc đứng dậy được cần trải qua động tác trung gian là quỳ gối - khom sườn lưng đây cũng đó là thời điểm đặc trưng nhất còn nếu không đủ khả năng để vươn lên thì không đều chẳng đáng nể mà còn dài lâu tình nguyện dấn mình vào đội ngũ rất nhiều kẻ không tiên hóa được chỉ đi bởi đầu gối. Bởi vì thế, Chu Hy mới dặn rằng: Đời suy, đạo vi, lòng ham mong mỏi loài người đầy rẫy, chưa hẳn người cương cứng nghị thì đứng vững sao được?

8

Có một câu châm ngôn sống dạy rằng: Mất xiềng xích thì được từ do, mất tiền sẽ tiến hành kinh nghiệm, mất mức độ thì được vui tươi nhưng đừng bao giờ mất hy vọng, mất hy vọng là mất tất cả! Đây chính xác là chân lý thực dụng loại phương Tây nhưng tất cả một ý chủ yếu trùng với người phương Đông. Sự mất mát lớn nhất của con bạn là tuyệt vọng.

Không được giỏi vọng tức là phải luôn luôn luôn có hy vọng để sống và sống vì chưng hy vọng. Khi ta có hi vọng vào mốt nhỏ người, sự việc, hoàn cảnh nào này cũng đồng nghĩa với việc ta đặt trọn mềm tin vào đấy để có động lực sống, vì thế sự tìm mọi cách vươn lên sẽ khỏe mạnh và đạt hiệu quả thiết thực. Tình cảm bị tuyệt vọng sẽ tạo nên trạng thái tâm lý dở khùng, hoang mang, ko biết thu xếp mọi mặt của cuộc sống ra sao. Nếu như sự nghiệp bị vô vọng sẽ gây ra sự phẫn uất, chây ì với bạn dạng thân, còn ví như tuyệt vọng đối với cả hai vấn đề đó thì dẫn mang đến kết cục bi thảm: một kẻ white tay thường tự chấm dứt cuộc sống của mình rất nhanh. Vậy muốn giữ được hy vọng, không sa vào tuyệt vọng thì mỗi con fan phải có ý chí, nghị lực như vương vãi Dương Minh thừa nhận định: Người không tồn tại ý chí như thuyền không lái, như con ngữa không cương, trối giạt lông bông, không ra thế nào cả.

9

Các thế xưa cũng nhấn mạnh vấn đề rằng: Tài sản lớn số 1 của con tín đồ là sức khỏe. Người bình thường không ai suy nghĩ đến sức mạnh của mình, chỉ khi nào bị tác động ảnh hưởng của bị bệnh hoặc tuổi già mới giật mình nghĩ lại, chủ yếu là cảm hứng nuối tiếc. Bão Phác Tử nói: ai ai cũng muốn sinh sống lâu mà không biết phương pháp dưỡng sinh. Ai ai cũng biết nhà hàng ăn uống quá độ thì tí hon đau mà băn khoăn giữ miệng. Người nào cũng biết tình dục quá độ thì khô héo mà do dự phòng thân? táo tợn Tử thì mang đến rằng: nhường sinh không gì hay bằng ít lòng đắm đuối muốn, say mê. Tư Mã Thiên cũng nhấn xét: ý thức dùng quá thời kiệt, hình thể làm quá thời mệt. Đúng là khi đã bé đau mắc bệnh rồi thì gồm tặng, biếu ham ý muốn cũng ko còn cảm giác đón dấn nữa. Tuân Sinh Tiên lại tất cả ý sâu xa: mong cho thân không tồn tại bệnh, trước hết phải đặt tâm không tồn tại bệnh. Buộc phải ít sắc dục nhằm nuôi tinh, ít ngữ điệu để nuôi khí, ít tứ lự đế nuôi thần. Còn lương y Tuệ Tĩnh luôn luôn nhắn nhủ: Bế tinh, dưỡng khí, tồn thần, Thanh tâm, quả dục, thủ chân, luyện hình (ý là: giữ lại tinh, chăm sóc khí, bảo đảm thần, giữ cho lòng thanh thản, giảm bớt dục vọng, giữ chân khí, luyện tập thân thể).

10

Trong cuộc sống còn những mối liên quan, ảnh hưởng tác động đến nhau về cả vật chất và tinh thần, số đông món nợ chi phí còn có thể trả được nhưng nợ tình thì trở ngại hơn nhiều, mang đến nên món nợ lớn nhất cuộc đời con tín đồ là tình cảm. Kinh Lễ đặt câu hỏi: cụ nào là tình cảm con người? Mừng, giận, thương, sợ, yêu, ghét muốn. Bảy một số loại tình cảm kia chẳng đề xuất học ai ai cũng biết. Ráng nhưng, bảy sắc tình đó chẳng phải đưa về đã mang lại con người ta gần như điều xuất sắc đẹp, như sách Khuyết giới toàn thư nhận định: Bể tình dục đậy mãi không đầy thành sầu khổ phá mãi ko tan, bởi vì vậy món nợ tình cảm ở chỗ này cần gọi là món nợ của yêu quý yêu, quý mến, gia ân. Nếu bao gồm điều kiện, thời gian, thực trạng cũng hoàn toàn có thể trang trải bảo hộ để lưu lại chữ tình, mà lại cũng có tương đối nhiều tình cầm khó xử quan trọng cân, đong, thống kê được, đành nhằm kiếp sau. Một tích cổ kể câu chuyện vua ý muốn thử tài trí tân Trạng Nguyên cần đưa ra tình huống khó xử: trên một con thuyền bị đắm có cha người là đức vua, thày dạy dỗ và phụ vương đẻ đều chạm mặt nguy hiểm cho tính mạng, vậy sẽ hỗ trợ ai trước? Nếu chủ định cứu một trong ba bạn thì Trạng Nguyên vẫn mắc 1 trong ba tội lớn: bất trung, bất hiếu hoặc bất nghĩa. Nhưng mà Trạng trả lời nhanh và xong khoát là, cứ dancing xuống sông, quờ được ai trước thì cứu trước. Tuy bí quyết ứng phó tình cờ rất thông minh tuy nhiên giả thiết bao gồm chuyện này thiệt thì món nợ bên dưới sông với nhị người còn sót lại biết lúc nào trả xong? chắc chắn cũng khó khăn khăn, trắc ẩn như chuyện của Trương chi và Mỹ Châu: Nợ tình chưa trả cho ai? Khối tình với xuống tuyền đài không tan!

11

Thế giới rất có thể đại đồng về khía cạnh lý thuyết, nhưng thực tế trên đời bạn không tránh khỏi va chạm, xích mích gây ân oán to nhỏ trên dưới, xa sát nhằng nhịt như dây leo cấp thiết giũ vứt triệt nhằm được, vì thế tha lắp thêm là báu vật của mọi quan hệ và lòng rộng lượng là quà khuyến mãi ngay đáng giá tốt nhất trên đời. Đức Thích Ca dạy: oán trả oán, ân oán ấy ông chồng chất, lấy ân trả oán, oán ấy tiêu tan Sách Luận ngữ cũng viết: Kỷ sở bất dục, vật dụng thi ư nhân. Phương pháp luận của Lão Tử rõ ràng hơn: với kẻ lành, lấy lành nhưng ở, cùng với kẻ chẳng lành, vẫn đem lành mà lại ở. Với kẻ thành tín, lấy thành tín nhưng mà đãi, cùng với kẻ ko thành tín vẫn đem thành tín nhưng đãi. Cân nhắc thêm mới thấy, nhị chữ rộng lượng thốt ra thanh thanh biết từng nào mà thực hành thực tế lại nặng nài nỉ bấy nhiêu, vì nếu lòng dạ hẹp hòi không chứa nổi nhị chữ ấy. Cách tốt nhất có thể là chủ động: tránh việc lấy dòng hay của mình mà trách cái không tốt của người. Tránh việc lấy loại sở trường của bản thân mình mà trách cái sở đoản của người. Lúc trách người, thì chớ nên khoe mình. Mặc dù vậy, sách
Minh Tâm Bảo Giám viết: nghỉ ngơi đời chẳng việc gì khó Không xong xuôi việc là vì lòng mình không chú trọng. Thà kết ơn có tác dụng nghĩa với tương đối nhiều người, không nên gây oán thù với một người. Bắt buộc nhịn những câu hỏi khó nhịn, tha thứ những người dân không sáng sủa suốt. Lòng khoan dung không đông đảo cởi mọi oán thù tạo đề xuất cách sinh sống cao thượng, nhưng còn đó là nguồn phúc nhằm lại cho đời sau vì: đựng vàng vướng lại cho nhỏ cháu chưa vững chắc đã giữ lại được, đựng sách còn lại cho bé cháu chưa chắc chắn đã học tập được, cách để lại lâu hơn cho bé cháu không gì bằng chứa âm đức làm việc trong vị trí minh minh!

12

Khổng Tử là một trong những bậc thầy của giáo dục. Ngài mang lại rằng: giành được học vấn không phải là bài toán một sớm một chiểu, yêu cầu phải có nhiều năm thu lượm, tích lũy. Giành được học tập vấn như đắp hòn núi cao, từng sọt đất nhưng mà đắp ngày lại ngày chắc chắn mới thành núi, cho nên vì thế thành bại của học tập vấn thứ nhất là tự mình tương khắc được bạn dạng thân, phải biết cách tránh phần nhiều diều cám đỗ bên trên đời vày nếu người đọc sách còn mơ tưởng nhàn hạ thì không thể xem như là người học tập chân chính. Và nếu như không hoặc có học không chính xác thì dẫn đến kém đọc biết, đó đó là khiếm khuyết lớn nhất của nhỏ người, không gì ngã sung, sửa chữa được. Đại dương kiến thức và kỹ năng thật mênh mông, vốn phát âm biết như giọt nước dưới ánh nắng mặt trời, lung linh đấy cơ mà rồi sẽ cất cánh hơi nhanh chóng, chính vì như vậy phải tranh thủ và đón nhận tích rất vốn tri thức, gọi biết của cuộc sống, không nên phân biệt, cân nhắc cao thấp.

Khổng Tử dạy: ba người cùng đi tất bao gồm một tín đồ làm thầy ta được. Khổng phu tử cũng viết: kẻ ngốc thở than là phần lớn người thiếu hiểu biết hắn. Kẻ thông thái thở than là mình thiếu hiểu biết mọi người. Như vậy có nghĩa chỉ cần lắng nghe cũng có thể thu nạp được kỹ năng rồi cùng nguồn kỹ năng như vậy vô cùng quan trọng đặc biệt như vương vãi Dương Minh nói: loài kiến thức là sự bắt mối cung cấp của hành động. Hành động là thành quả của kiến thức. Sự học của thánh nhân chỉ tất cả công phu là kỹ năng và hành vi không bóc rời nhau. Vậy yêu cầu Trần My Công mang lại rằng: người ta sinh sống trong một ngày, đạt được nghe một câu phải, nhìn thấy một điều phải, làm một vấn đề phải, ngày ấy new không uổng. Danh ngôn phương Đông mang đến rằng: Hoàng kim cũng đều có giá của nó, nhưng kỹ năng và kiến thức học được thì vô giá cùng nếu như ruộng của người sử dụng không được cày bừa thì kho vựa của bạn sẽ trống rỗng, ví như sách của bạn không được đọc thì con cháu bạn sẽ dốt nát. Như vậy đủ thấy kỹ năng còn hữu ích đến bao đời.

13

Cuộc đời cũng còn có rất nhiều niềm vui cùng nỗi buồn, nhưng niềm vui lớn số 1 của con người chính là làm phúc. Bọn họ nên chia sẻ cảnh ngộ, lòng nâng niu để giúp sức tinh thần hoặc vật hóa học cho đầy đủ người. Có tác dụng được điều thiện cũng là 1 cách tích đức còn lại cho nhỏ cháu, như Tử Thần ông nói: Bình sinh làm điều lành thì trời ban thêm phúc cho mình, ví bằng ngây dại nhưng làm điều dữ thì yêu cầu mắc tai họa. Còn ý tưởng phát minh của Thái Thượng Công là: Điều họa phúc vốn không tồn tại cửa ngõ, chỉ tất cả ta mời nó mang đến thôi. Sự đền đáp câu hỏi lành dữ cũng giống như bóng cùng với hình. Chỉ tùy thuộc vào lòng người. Chuyện làm phúc cũng còn rước kết quả, có thể người làm phúc ko vui vẻ gì mà cần làm, cũng có khi người được thiết kế phúc không thỏa mãn nhu cầu mà vẫn buộc phải nhận, ấy là do nhờ vào vào thái độ và phương pháp thể hiện nay nữa. Có tác dụng phúc bởi vì chân chổ chính giữa thì cả phía 2 bên cùng thoải mái, vơi lòng, niềm hạnh phúc còn nhón tay vì điều kiện hay mưu tính thì không thể có thiện ý, tất cả những điều này đa số do trung khu tính, hoàn cảnh sống và địa vị xã hội tạo ra ra. Chính vì như thế Đông Nhạc Thánh Đế viết rằng: Phàm người dân có quyền thế, không nên cậy vào quyền thay của mình, người dân có phúc đức may mắn không nên tận thưởng hết chiếc phúc ấy, cũng giống như thấy kẻ nghèo kém chớ bao gồm khinh miệt tín đồ ta thừa mức. Một ngày mình làm điều thiện, phúc tuy chưa đến nhưng dòng họa đã tự vứt đi xa, một ngày làm cho điều ác, dòng họa dẫu chưa tới nhưng dòng phúc vẫn tự bỏ ra đi mình rồi. Tín đồ ở dời sau nhưng mà làm điều lành thì giống như cỏ trong vườn xuân, tuy ko thấy to nhưng ngày một dày thêm, tín đồ làm điều ác hệt như viên đá mài dao, ko thấy hao mòn nhưng càng ngày khuyết dần.

14

Nỗi cực khổ và dằn vặt trên tuyến đường đời cũng khá nhiều và đa dạng và phong phú do những vì sao khác nhau, nhưng gồm lẽ đau khổ khủng nhất là việc trống rỗng. Đó là 1 trong những trạng thái vô cảm, không thể cảm thừa nhận về ai oán vui mừng rỡ khổ yêu thương ghét giỏi dở. Đời sống tinh thần lúc ấy không còn gì khác là ham ước ao nữa, thiệt sự kiểu như một hòn đá lăn. đám mây trôi chứ chưa đối chiếu bằng thực vật động vật hoang dã vì cây xanh muông thú còn có cảm giác riêng của mình. Người rơi vào trạng thái này thường hay bị hụt hẫng, thuyệt vọng hoặc vỡ một dự tính đặc trưng hay chịu một mất mát ko gì bù đắp được. Cần phải hiểu rằng mưu tính sự việc là do con người, nhưng bài toán thành bại là do may rủi. Người mong mỏi như vậy, mà trời lại không cho là như thế, do đó, đành phải gật đầu đồng ý cái đã bao gồm hay vốn có, thế bắt đầu là người hiểu mẫu đạo sống giữa cuộc đời: lý trí phải mạnh bạo - hành động phải linh hoạt, như Gia mèo Khổng Minh nói biện pháp trừ quăng quật sự trống rỗng này: bắt buộc giữ chí thật cao xa, mến ăn nhập bậc hiền khô tài, hoàn thành hẳn tình dục, phá tan sự dừng trệ, để cho lòng ước muốn có vị trí tồn tại rõ ràng, bao gồm chỗ cảm động mà lại sinh ra thương mến. Giận lắm thì cũng đề xuất duỗi, bỏ lỡ sự nhỏ dại nhặt. Rộng lớn thăm dò học hỏi, trừ vứt tính nghi ngờ bủn xỉn. Sao lại để tổn sợ về sắc đẹp đẹp? Sao lại lo ai oán về câu hỏi không thành? giả dụ chí không to gan mẽ, ý không ngoan cường khảng khái sẽ bị chìm đắm vào nơi phàm tục, suốt cả quảng đời bị trói buộc vào cõi vô hình.

Dù sao đi nữa, tội lỗi cho đâu cũng cần phải giữ một ít nhân tính với lương tâm, chỉ tất cả kẻ vô liêm sỉ tốt nhất mới cung cấp cả lương trọng tâm và chổ chính giữa hồn mình. đề nghị nhớ rằng: Trước nghĩa rồi sau lợi là vinh, trước lợi rồi sau tức là nhục. Vinh ấy thường xuyên thông, nhục ấy thường xuyên cùng. Kẻ thông ấy thường xuyên trị được người.

Kẻ cùng ấy thường bị bạn trị. Biết được những điều khuyên răn răn của cổ nhân để ứng xử bên trên đời và sống giỏi về lý thuyết thì dễ, nhưng áp dụng những lời khuyên này vắt nào cho có lợi chỉ phụ thuộc vào bản thân mỗi người như sách Minh vai trung phong Bảo Giám dạy: ngàn vàng tốt chưa bắt buộc là quý. Được lời nói hay của một bạn còn quý rộng ngàn vàng, vị ngàn quà dễ được lời hay cạnh tranh tìm. Tìm kiếm ở fan không bởi tìm sinh sống mình, hay chịu đựng nghe tín đồ không bằng hay suy xét. Biết việc ít thì phiền não cũng ít. Biết tín đồ nhiều thì chuyện yêu cầu trái cũng nhiều. Và như thế mới yêu cầu bàn đến những lời răn của cổ nhân... 

Tôi hiểu được thư của một người chị em gửi cho con trên một trang blog nói đến 14 điều dạy của Đức Phật. Sau lúc chứng kiến tận mắt tôi thấy làm lạ, những vấn đề đó không thấy được nói tới trong gớm sách. Xin quý ban biên tập cho biết ý kiến. Dưới đây là nguyên văn 14 điều dạy của Đức Phật:

MƯỜI BỐN ĐIỀU RĂN CỦA PHẬT

1.- quân thù lớnnhất của đời bạn là chính mình. 2.- lẩn thẩn dốt lớn nhất của đời bạn là dối trá.3.- Thất bại lớn nhất của đời fan là tự đại.4.- bi quan lớn nhất của đời bạn là tị tỵ.5.- sai lạc lớn tuyệt nhất của đời fan là đánh mấtmình.6.- Tội lỗi lớn nhất của đời người là bất hiếu.7.- Đáng thương lớn số 1 của đời người là trường đoản cú ty.8.- Đáng khâm phục lớn nhất của đời fan là vươnlên sau khi ngã.9.- Phá sản lớn số 1 của đời tín đồ là giỏi vọng.10.- gia sản lớn độc nhất của đời bạn la sức khỏe,Trí Tuệ.11.- Món nợ lớn nhất của đời fan là tình cảm.12.- Lễ vật lớn số 1 của đời tín đồ là khoan dung.13.- Khiếm khuyết lớn nhất của đời tín đồ là kémhiểu biết.14.- An ủi lớn số 1 của đời fan là tía thí.

Trích lời kinh Phật

(GHI CHÚCỦA BAN BIÊN TẬP TVHS
(trong quyển sách: TÔN GIÁO VÀ DÂNTỘCTuệ
Minh Đạo Nguyễn Đức Can)

"14điều răn của Phật" trên là têncủa một bạn dạng văn được truyền tụng không có nguồn gốcrõ ràng. Theo Đại đức đam mê Nhật Từ, 14 điều đó vốnđược lưu truyền tại chùa Thiếu Lâm, Trung Quốc. Không cóbài khiếp nào trong số bộ kinh tạng Pa-li, A-hàm kinh cùng kinh
Đại Thừa cất đủ 14 điều này. Tác giả có thể là cácnhà sư chùa Thiếu Lâm cùng họ đã biên tập, trích dẫn ýtưởng từ bỏ các phiên bản kinh, cùng tập hòa hợp lại theo riêng biệt tự mìnhđặt ra. Vấn đề truy tìm kiếm lại nguyên gốc các câu lẻ tẻ từkinh Phật là vấn đề rất khó. Các bạn dạng dịch tiếng Việt đãcó một vài điểm lệch đối với nguyên tác. Ví dụ, "điềurăn" là bí quyết dịch không chính xác từ giới (nguyên ngữ Śīlatrong tiếng Phạn với nghĩa "giới" của Phật giáo, giỏi "điềukhoản đạo đức"). (Báchkhoa toàn thư mở Wikipedia)

Nghiêncứu nội dung mẫu gọi là "14 điềurăn của Phật" này, tác gỉa Đoàn
Đức Thành trong một email phổ biến trên mạng cho thấy thêm nótương từ như bạn dạng văn "Nhân Sinh Thập
Tứ Tối" (14Cái Hay nhất của Đời Người) của Trung Quốc, chỉ khác2 điều: (1) Điều 6 china viết là: “Tội lỗi lớnnhất của đời người là lừa dối chính mình”, (2)Điều 10, china viết là “tài sản lớn nhất của đờingười là sức khoẻ". Tác đưa cũng đề xuất nên thaytiêu đề "14 ĐIỀU RĂN CỦA PHẬT" bởi "14 CÁI xuất xắc NHẤT CỦAĐỜI NGƯỜI" và vứt dòng "TRÍCH LỜI ghê PHẬT". 

Dướiđây là phóng ảnh bản của Trung quốc: (ĐOÀN HỌC GIẢ HỌC VIỆN quan lại HỆ QUỐC TẾ VIỆT NAM sưu tầm tại miếu Thiếu Lâm Trung Quốc)

*

Dưới đây là ý kiến của cư sĩ HIỂN CHÁNH

So sánh với lời
Phật dạy dỗ trong bom tấn thì những điều trong số 14 điều này ý nghĩa khác hẳn ýPhật, thí dụ:

Câu 1 : quân địch lớn duy nhất của đời bạn là thiết yếu mình

Trong khiếp Pháp Cú, phẩm Phật Đà, đức phật dạy:

182. "Khóthay, được làm người,Khó thay, được sống còn,Khó thay, nghe diệu pháp,Khó thay, Phật ra đời!"

Ngài cũng dạy:

 "Thật khó khăn được vậy, nàycác Tỳ kheo, là được gia công người. Thật khó được vậy, này các
Tỳ kheo, là được Như Lai xuất hiện thêm ở đời, bậc A la hán, Chánh đẳng giác, thậtkhó được vậy, này những Tỳ kheo, là Pháp và biện pháp này do thế Tôn thuyết giảng,chiếu sáng trên đời."(Tương Ưng V, 450 - 460).

Vậy “được làm cho người” là 1 điềutốt, vì nhờ này mà người ta tu hành được, ko thể xem là “kẻ thù”.

Câu thứ hai : ngớ ngẩn dốt lớn nhất của đời fan là dốitrá.

Dối trá là 1 trong điều xấu nhưng trong Ngũ Giới, nó đứnghàng thứ 4, Giới Vọng Ngữ gồm:a. Không nói dối,b. Ko nói đâm thọc,c. Không nói thô lỗ cục mịch vàd. Không nói nhảm nhí.Nhiều điều khác như giết người, trộm cắp, tà dâm, còndo "ngu dốt" rộng nhiều.Câu thiết bị 3 : Thất bại lớn nhất của đời fan là trường đoản cú đại.
"Tự đại" chỉ là bổ Mạn, một trong 6 phiềnnão căn phiên bản gồm Tham, Sân, Si, Mạn, Nghi, Ác Kiến, không hẳn là "thất bạilớn nhất".Phải là đông đảo điều không mong muốn rất béo như vẫn được là 1 trong tu sĩ mà lại phá giớihoặc lạc vào mặt đường tà, nhằm "lỡ một kiếp người" thì mới là thất bại lớnnhất.Câu sản phẩm 4 : bi quan lớn tuyệt nhất của đời fan là tị tỵ.Ganh tị là giữa những tật xấu, phía trong 6 phiềnnão căn bản. Ai ai cũng thấy trong cuộc đời thường ngày, bao gồm biết bao nhiêu chuyệnxảy ra, "bi ai" rộng nhiều.Câu sản phẩm 5 : sai lạc lớn nhất của đời tín đồ là tiến công mấtmình.Thế như thế nào là “Đánh mất mình?”. Nếu “mình” trên đây là“Ngã” thì sự làm mất được định nghĩa về “Ngã Chấp” là một thành công trong tuhành đạo thức tỉnh Giải thoát chứ, sao lại chỉ ra rằng “sai lầm”. Vô Ngã là 1 trong Tam Pháp Ấn.

6.- tội lỗi lớnnhất của đời fan là bất hiếu.

7.- Đáng thươnglớn tuyệt nhất của đời bạn là tự ty. 8.- Đáng khâm phục lớn số 1 của đời fan là vươn lên sau thời điểm ngã.9.- Phá sản lớn số 1 của đời người là tốt vọng.10.- gia tài lớn tuyệt nhất của đời fan la sức khỏe, Trí Tuệ.

Năm câu này thuộcloại “túi khôn muôn đời”, không buộc phải đến trí tuệ của bậc Đại Giác nhằm phát biểu

11.- Món nợ lớn số 1 của đời bạn là tình cảm.

Nhà Phật nói “tìnhsanh, trí cách”. Tình cảm tạo nên con bạn mất khách hàng quan, sáng sủa suốt, níu giữcon bạn trong vùng trần ai Tham sân Si, không phải là điều phật đạo khuyếnkhích.

Phật dạy “Vô duyên
Từ, Đồng thể Bi”, là lòng trắc ẩn, bi mẫn, hay xót toàn bộ chúng sinh bìnhđẳng, không minh bạch có, hay là không có tình cảm. Tu hành là để xóa bỏ tình cảmriêng bốn để cố vào đó là lòng bi mẫn, trắc ẩn, thương xót toàn bộ chúng sinh.

12.- Lễ vật lớn số 1 của đời tín đồ là khoan dung.

Khoan dung nằmtrong đức Nhẫn Nhục, là một trong Lục Độ, không là “lớn nhất”.

13.- Khiếmkhuyết lớn số 1 của đời người là kém gọi biết.

*
Biển “hiểu biết”mênh mông, không thể tách biệt hơn hoặc kém. Đệ tử Phật là Châu Lợi Bàn Đà Dàvì quá lờ đờ lụt, ít hiểu biết, Phật dạy chỉ chăm nom vào nhì chữ “chổi quét” màđắc A La Hán. Lục Tổ Huệ Năng cũng chỉ là một trong những tiều phu, mà lại nhờ công suất tuhành, thay đổi Tổ thiết bị sáu của Thiền Tông.

Phật dạy:

Chư ác mạc tác, Chúng thiện phụng hànhTự tịnh kỳ ý...

Đặc điểm quantrọng, cốt tủy của phật giáo là “Tự tịnh kỳ ý”, từ thanh tịnh trung tâm mình, khôngphải là chất đầy kiến thức.

14.- an ủi lớnnhất của đời người là ba thí.

Xem thêm: Cách làm móng tay giả bằng nhựa cực dễ mà đẹp lung linh, 7 cách làm móng tay giả tại nhà đẹp, đơn giản

Bố thí trong nhà Phật là 1 trong trong Tứ Vô Lượng Tâm, hạnh Xả, vì chưng thương xótchúng sinh, thực hành hạnh xả quăng quật để bài trừ thói xấu bần tiện, rứa giữ, lànguyên nhân tạo nghiệp, trả quả báo triền miên vào luân hồi.

Bố thí vày từ tâm,không phải đặt tự yên ủi mình là hành động vị kỷ, không phải quan điểm của nhà
Phật.

Lời Phật hồ hết phảinằm trong khiếp Phật. Nếu ai cũng tùy tiện, tự biến đổi rồi gán là "Lời
Thiếu Lâm" không tồn tại giá trị về mặt chứng tỏ đây là lời Phật. Từ lúc Mao
Trạch Đông tuyên bố ra đời nhà nước cùng hòa dân chúng Trung Hoa ngày một tháng10 năm 1949, trung hoa đã theo chủ nghĩa cùng sản vô thần. Không phần lớn thế,sau lúc đã xẩy ra vụ cái gọi là “cách mạng văn hóa” do bầy Tứ Nhân Bang gồm:Giang Thanh (vợ thứ tư của Mao Trạch Đông), Trương Xuân Kiều, Diêu Văn Nguyênvà vương vãi Hồng Văn núm đầu, làm thịt và vứt tù giới trí thức, hủy hoại đền đài, chùachiền, đốt xé kinh sách, làm tan hoang toàn quốc Tầu, gây kinh hoàng cho dân
Trung Quốc trong suốt 10 năm trời, từ năm 1966 mang đến năm1976, ảnh hưởng tác động rộng lớnvà thâm thúy lên đầy đủ mặt của cuộc sống thường ngày chính trị, văn hóa, xóm hội, cùng với mục đíchđánh bật nền văn hóa truyền thống Trung Hoa tận nơi bắt đầu rễ, thì câu mơ hồ nước “ gần như điều răn nàycó thể search thấy ở miếu Thiếu Lâm", có gì an toàn và đáng tin cậy ?

HC
Hình bên trên
: Một phiên bản có thương hiệu "14 điều dạy dỗ của Phật", dạng treo tường (Ảnh: http://vi.wikipedia.org)