Theo kinh Bi Hoa, thì ngơi nghỉ vào thời vượt khứ, bao gồm đức Phật thành lập và hoạt động hiệu là Bảo Tạng Như Lai, thời đó gồm vua đưa Luân Thánh vương là Vô thiết yếu Niệm. Vua có quan đại thần là Bảo Hải (phụ thân của đức Bảo Tạng khi không xuất gia). Vị được ngài Bảo Hải khuyến tiến, đề nghị vua đưa Luân xuất gia, đối trước Phật Bảo Tạng, vạc khởi 48 đại nguyện. Vì đó, đức Bảo Tạng thụ ký cho vua (khi đó đã là Pháp Tạng Tỷ khiêu): “Sau này thành Phật hiệu là A Di Đà ở nhân loại Cực lạc”. Vua đưa Luân có không ít con, nhỏ cả là thái tử Bất Tuẫn, cũng vì chưng ngài Bảo Hải khuyến tiến, thái tử xuống tóc theo cha và đối trước đức Bảo Tạng Như Lai phân phát ra bản nguyện đại buồn xót cứu độ tất cả các loài chúng sinh bị khổ não. Vày vậy đức Bảo Tạng thụ ký cho hoàng thái tử thành bồ tát, hiệu là Quán cầm Âm (còn Bảo Hải là chi phí thân của đức yêu thích Ca Mâu Ni). Đức Bảo Tạng thụ ký cho thái tử Bất Tuẫn rằng: “Vì lòng đại bi, ông ý muốn quán niệm cho toàn bộ chúng sinh được cùng về cõi an lạc (cực lạc), vậy từ nay đặt tên mang đến ông là Quán vậy Âm”.

Bạn đang xem: Sự tích phật bà quan âm

Sau khi Phật Di Đà nhập Niết bàn, thì cõi nước đó đổi tên là: “Nhất thiết trân bảo sở thành tựu thế giới” (Thế giới do toàn bộ trân bảo tạo thành). Cùng bấy tiếng ngài thành Phật hiệu là “Biến Xuất duy nhất Thiết quang quẻ Minh Công Đức vương Như Lai” (Như Lai vua công đức chiếu quang quẻ minh ra vớ cả).

Do đó, tình nhân tát Quán vắt Âm có nghĩa là một vị Phật sau này sẽ bửa vào ngôi của đức A Di Đà. Bây giờ Ngài cùng rất ngài Đại chũm Chí (kiếp xưa là em Ngài, con thứ vua đưa Luân, cũng cùng Ngài mặt khác được đức Bảo Tạng thụ ký) trợ duyên giáo hóa độ sinh mang đến đức A Di Đà cùng hai Ngài cùng ứng thân xuống Sa bà trợ giáo đến đức đam mê Ca Mâu Ni.

Kinh Thủ Lăng Nghiêm thì chép lời Ngài bạch với đức cố Tôn (đức mê thích Ca) rằng: “Bạch đức cầm cố Tôn! bé nhớ cách đó vô số hằng hà sa kiếp về trước có đức Phật thành lập và hoạt động hiệu là Quán gắng Âm”. Trong vô số nhiều hằng hà sa kiếp trước vị nghe Phật thuyết Pháp, Ngài đã nhận được định phép tu viên thông về nhĩ căn là rộng tất cả, vì Ngài khéo triệu chứng viên thông ngơi nghỉ nhĩ căn buộc phải được ông phật Quán cố Âm thụ cam kết cho Ngài thương hiệu “Quán nắm Âm” một thương hiệu mà bọn chúng sinh nghỉ ngơi mười phương cung kính chấp trì duy nhất là giữa những lúc nguy hiểm, khổ đau.

Lại nữa, Kinh cửa hàng Âm Tam Muội nói: “Xưa kia ngài Quán cố kỉnh Âm sẽ thành Phật hiệu là chính Pháp Minh Như Lai. Tiền thân đức ưng ý Ca hồi ấy đã từng có lần ở bên dưới pháp tòa xung vào trong các đệ tử khổ hạnh để gần gũi”. Ngày nay đức phù hợp Ca thành Phật, thời Ngài trở lại làm đệ tử gần gụi lại. Đó là : “Một đức Phật ra đời thì hàng ngàn đức Phật phù trì”.

Kinh Đại Bi trọng điểm Đà-la-ni thì chép lời ngài bạch Phật rằng: “Bạch đức nắm Tôn! nhỏ nhớ vô lượng ức kiếp về trước tất cả đức Phật thành lập hiệu là Thiên quang đãng Vương Tĩnh Trụ Như Lai, ông phật ấy bởi vì nghĩ yêu đương đến con và toàn bộ chúng sinh nên nói ra môn Đại bi trung ương Đà-la-ni. Ngài lại dùng cánh tay sắc tiến thưởng xoa đầu con mà bảo: “Thiện phái nam tử! Ông bắt buộc thụ trì chổ chính giữa chú này và vày khắp toàn bộ chúng sinh trong cõi nước nghỉ ngơi đời vị lai, mà làm cho họ được sự tác dụng yên vui lớn”. Thời điểm đó con mới ở ngôi sơ địa, vừa nghe dứt thần chú này tức tốc vượt lên bệnh đằc đệ bát địa”.

Mật tông thì theo kinh Đại bản Như Ý nói tất cả 8 vị đại cửa hàng Âm là:

viên mãn ý nguyệt Minh Vương người thương tát. Bạch y trường đoản cú tại. Cát la sát nữ. Tứ diện quán âm. Mã đầu La sát. Tỳ câu Đại rứa chí. Đà la quán âm (Lục độ Tara).

Ngài tất cả sức uy thần công đức cùng lòng từ bi hết sức lớn. Ngài vốn chưa hẳn là con gái tướng, nhưng vì chưng Ngài thường cứu vãn khổ cứu vớt nạn cho việc đó sinh (mà thiếu phụ thường gặp gỡ nhiều khổ nạn hơn nam giới) vì vậy giới thiếu phụ thường đặc trưng tín ngưỡng Ngài chính vì như thế mới kêu ước đến Ngài luôn luôn luôn, buộc phải chúng sinh tưởng tượng ra Ngài có hình tướng bạn nữ để tiện thể hóa độ mang đến hàng phụ nữ. Vả lại, chúng sinh làm việc cõi Sa bà này được dựa vào ơn Ngài cứu vớt độ, bảo hộ nhiều đề nghị tất thảy hầu như coi Ngài như mẹ hiền vày vậy mới tưởng tượng ra Ngài tất cả hình tướng bạn nữ (tượng trưng đến lòng thương) nên người ta gọi Ngài là Phật Bà. Chùa Hương tích (Hà Nội,Việt Nam) tất cả thờ Ngài. Truyện cửa hàng Âm quốc văn tất cả câu:

Rằng vào cõi nước nam ta Chùa Hương tất cả đức Phật Bà cửa hàng Âm

Truyền thuyết nói Ngài hóa trang tu hành ở miếu Hương (xã hương Sơn, thị trấn Mỹ Đức, Tp. Hà Nội). Không đa số Ngài cứu khổ cứu giúp nạn cho việc đó sinh trong lúc sống hơn nữa tiếp độ cho việc đó sinh sau cơ hội mất nữa. Nếu bọn chúng sinh nào có nguyện cầu Tịnh độ nhưng niệm đến danh hiệu Ngài thì mệnh phổ biến Ngài đã tiếp dẫn về Tây phương cực lạc.

Kinh nói: Đức Phật A Di Đà thuộc với những Thánh chúng là người tình tát Quán nắm Âm, bồ tát Đại cố kỉnh Chí v.v… hiện thân tiếp dẫn những người tu Tịnh độ lúc lâm tầm thường về cực lạc là thế!

Xem cố thì đủ biết công đức của đức Quán cố kỉnh Âm so với chúng sinh nói phổ biến và đối với chúng sinh làm việc Sa bà nói riêng, to khủng biết nhường nào! cho nên vì thế chúng ta, cho dù tu theo bất kỳ pháp môn gì đi nữa, cũng phải liên tiếp niệm hồng danh của Ngài, trì chân ngôn của ngài để mong ngài hộ niệm cùng gia bị cho, mới mong ra khỏi những khổ ách, tai nạn, cùng sự nghiệp tu hành mới mau chóng tất cả kết quả, bản nguyện mới mau lẹ được thành tựu./.

Đức Quan vậy Âm nhân tình Tát, khi không xuất gia tu hành, bao gồm một kiếp Ngài làm bé đầu lòng của vua Vô né Niệm, tên là Bất Huyến Thái Tử. Trong thời kỳ vua ấy kẻ thống trị thiên hạ, thì gồm Phật Bảo Tạng ra đời. Vua thấy nhơn tâm xu thế theo lời <…>


Đức Quan nắm Âm người yêu Tát, khi chưa xuất gia tu hành, tất cả một kiếp Ngài làm bé đầu lòng của vua Vô kị Niệm, thương hiệu là Bất Huyến Thái Tử.

Trong thời kỳ vua ấy kẻ thống trị thiên hạ, thì gồm Phật Bảo Tạng ra đời.

Vua thấy nhơn tâm xu hướng theo lời giáo hóa của Phật càng ngày càng đông, bèn suy xét rằng: “Nếu Đạo Phật không hẳn chơn chánh, thì đâu có lẻ người ta sùng bái mọi xứ như vậy!”

Nên vua bắt đầu phát trọng điểm sắm đủ lễ vật đến cúng nhường nhịn Phật và chúng Tăng trong cha tháng, với lại khuyên những vị vương vãi tử cùng đại thần cũng có tác dụng như vậy.

Khi ấy Bất Huyến thái tử vâng lời Phụ Vương, hết tin tưởng kính, chọn đủ những món ngon quý cùng đem mọi đồ trân trọng của bản thân mình mà dưng cúng mang lại Phật và đại bọn chúng trong bố tháng, không trễ nãi bữa nào cùng cũng ko món gì hèn thiếu.

Quan Đại thần Bảo Hải, là thân phụ của Phật Bảo Tạng, thấy vậy khuyên nhủ rằng: “Điện hạ đã sẳn lòng tu phước nhưng cúng Phật cúng Tăng: vậy xin Điện hạ hãy rước công đức đó mà hồi hướng đến Đạo Vô Thượng bồ Đề, không nên cầu sự phước báu trên cõi Trời Đao Lợi giỏi là cõi Trời Phạm Thiên có tác dụng chi.

Bởi vị mấy cõi ấy, tuy là cảnh đồ vui tốt, nhơn dân vui sướng, căn thân đẹp mắt đẽ, thọ mạng lâu dài, đặng phép thần thông, đi dạo đi từ tại, gần như đồ y thực sẵn có, những cuộc du hí đầy đủ bày, trăm thức thoải mái và tự nhiên thọ dụng đủ những khoái lạc, không tồn tại sự khổ như cõi nhơn gian.

Cái phước báu trong các cõi đó tuy là mỹ mãn như thế, tuy nhiên còn ở trong về hữu lậu, bao gồm hư gồm mất, chắc chắn gì đâu, chính là sự vô thường, thật là tướng vô định, như cơn gió thổi mau không tồn tại thế lực gì giữ vững đặng: hết vui thì xẩy ra buồn, không còn sướng thì quay trở lại khổ, dầu bao gồm sống lâu mang đến mấy nghìn năm đi nữa, cũng ko khỏi con ma sanh tử thu hút vào đường nọ ngõ kia.

Nếu Điện hạ cứ ước phước báu đó, chắn chắn không ra khỏi ải sanh tử luân hồi: nếu đã không khỏi luân hồi, thì chưa kiên cố lúc như thế nào đặng tiêu diêu từ tại.

Chi bằng Điện hạ rước công đức đó mà cầu món phước báu vô lậu, không hư không mất, đời đời kiếp kiếp vượt ra ngoài ba cõi tư dòng hưởng sự an vui vô cùng vô tận, với hồi hướng tới Đạo tình nhân Đề mà mong mau thành Phật quả, đặng cứu vớt độ chúng sanh ngoài sông mê hải dương khổ. Vậy phần từ bỏ lợi đang vuông tròn, nhưng mà đức lợi tha lại không thiếu nữa.

*

Bất Huyến thái tử nghe ông Bảo Hải khuyên răn nói như vậy, bèn đáp rằng: “Ta lưu ý cả thảy bọn chúng sanh trong đường âm phủ chịu sự khổ cực: còn kẻ nhơn gian và tín đồ thiên thượng thì đầy đủ điều cấu nhiễm, lắm chuyện è lao, không có chút nào đặng thanh tịnh, bởi đó mà tạo thành tội nghiệp, cần mới thọ quả báo mà đọa vào ba đường dữ là: địa ngục, ngạ quỷ cùng súc sanh”.

Bất Huyến hoàng thái tử đáp lại rồi tự nghĩ về rằng: “Bởi chúng sanh ngơi nghỉ trong đời không gặp đặng những người hiền nhơn quân tử, khuyên việc lánh dữ làm cho lành mà lại dìu dắt lên tuyến đường giải thoát, chỉ gặp mặt những kẻ hung ác tiểu nhơn cũ dụ nhau kết bạn bè, thường xuyên xúi dục mọi điều bất thiện, với lại phá hỏng Chánh Pháp, khinh Pháp Đại Thừa, làm cho mất cả căn lành, thêm điều tà kiến, vì chưng vậy mới che bao phủ tâm tánh, do dự đạo đức là gì, cần phải chịu được nổi đày đọa”.

Bất Huyến thái tử ngẫm nghĩ về hồi lâu, rồi thưa rằng: “ nay tôi đối trước phương diện Phật cùng đại chúng mà tỏ lời như vầy: Tôi nguyện đem tất cả các món công đức tôi đã từng cúng nhường nhịn Tam Bảo và những món công đức tôi đã từng tu tập Pháp mầu mà hồi hướng đến đạo Vô Thượng người tình Đề.

Tôi nguyện trong những khi tôi tu đều điều công hạnh bồ Tát, làm đầy đủ việc tiện ích cho bọn chúng sanh, trường hợp tôi xem bao gồm kẻ mắc sự khốn khổ hiểm nghèo ở trong yếu tố hoàn cảnh ám muội, chần chừ cậy dựa vào ai, đắn đo nương dựa đâu, mà có xưng niệm danh hiệu tôi, ngay lập tức tôi sử dụng phép Thiên nhỉ mà lóng nghe và dùng phép Thiên nhãn nhưng mà quan ngay cạnh coi kẻ mắc nạn ấy tại đoạn nào, mong khẩn vấn đề gì, đặng tôi hiện đến mà cứu giúp độ mang đến khỏi khổ với đặng vui . Ví như chẳng đặng như lời thề đó thì tôi ko thành Phật.

Thưa Đức nạm Tôn! nay tôi vày hết thảy bọn chúng sanh cơ mà phát lòng đại nguyện, tu học về Pháp xuất thế, lo làm các công hạnh từ giác tự lợi, nguyện khi thân phụ tôi là Vô tránh Niệm, trải hằng sa kiếp nhẫn sau thành Phật, hiệu là A Di Đà Như Lai sinh sống cõi An Lạc, cụ giới, hóa độ chúng sanh xong xuôi rồi, chừng nhập Niết Bàn, Chánh Pháp truyền lại, thì tôi tu hạnh thao tác làm việc Phật sự. Đến dịp Chánh Pháp ngay gần diệt, hễ diệt ngã trước thì bửa sau tôi hội chứng Đạo người thương Đề.

Xin Đức gắng Tôn từ bỏ bi cơ mà thọ cam kết cho tôi, với tôi cũng tận tâm yêu cầu những Đức Phật hiện tại ở hằng sa quả đât trong mười phương đông đảo thọ ký kết cho tôi do vậy nữa?

*

Đức Bảo Tạng Như Lai nghe mấy lời nguyện ấy, ngay thức thì thọ ký Bất Huyến thái tử rằng: “ Ngươi chú ý chúng sinh trong cõi Thiên Thượng Nhơn gian và trong cha đường dữ gần như mắc hầu hết sự tội báo, mà sanh lòng đại bi, muốn đoạn trừ đông đảo sự khổ cực, xong bỏ các điều phiền não và làm cho cả thảy đa số đặng hưởng trọn sự an vui.

Vì người có lòng soi xét các loài yêu ước của loài hữu tình trong trần gian mà cứu vớt khổ như vậy, buộc phải nay Ta để hiệu là: Quan cố Âm.

Trong lúc ngươi tu hạnh ý trung nhân Tát, thì giáo hóa cả vô lượng chúng sanh cho thoát ra khỏi sự khổ não và làm đủ mọi việc Phật sự.

Sau lúc A Di Đà Như Lai nhập niết bàn rồi, thì cõi rất Lạc lại đổi tên là: “Nhứt Thiết Trân Bảo Sở Thành Tựu”, y báo càng tốt đẹp hơn trước đến bội phần.

Chừng đó, đương cơ hội ban đêm, độ trong giây phút, gồm hiện ra đầy đủ thức trang nghiêm, thì ngươi vẫn ngồi trên tòa Kim Cang ở bên dưới cây người tình Đề mà chứng ngôi Chánh Giác hiệu là: “Biến Xuất tốt nhất Thiết quang đãng Minh Công Đức sang Vương Như Lai”, phước tròn hạnh đủ, muôn sự vẻ vang, đạo Pháp cao siêu, thần thông rộng lớn, cực kỳ tôn rất quý, không ai sánh bằng mà lại sống lâu mang đến chín mươi sáu ức na vị tha kiếp, rồi khi khử độ thì Chánh Pháp còn truyền bá lại đến sáu mươi ba ức kiếp nữa.

Bất Huyến thái tử nghe Phật Bảo Tạng thọ ký rồi, liền vui vẻ mà thưa rằng: “Bạch Đức thế Tôn! nếu như sự thề nguyện của tớ quả đặng trả mãn như lời Ngài nói đó, thiệt là hân hạnh biết bao! ni tôi lạy Ngài xin thế nào cho các Đức Phật hiện ở hằng sa trái đất cũng phần đa thọ ký cho tôi cùng khiến cho tất cả thảy quả đât đều đôi khi vang ra số đông tiếng âm nhạc, và các kẻ chúng sanh nghe giờ ấy đều đặng thân trung khu thanh tịnh cơ mà xa lìa phần lớn sự dục vọng bên trên đời”.

Lúc Bất Huyến thái tử thưa rồi, đương cúi đầu Lễ Phật, lập tức các nhân loại tự nhiên rung rượu cồn vang rền, kêu ra hầu như tiếng hòa nhã, ai ai tìm đến cũng sanh lòng vui vẻ, là cho các điều dục vọng bổng nhiên tiêu tan cả.

Khi ấy, thoạt nghe những Đức Phật ở mười phương đồng thinh thọ ký cho Quan cố kỉnh Âm rằng: “Đương khi thời kiếp Thiện trụ, sinh hoạt tại cõi Tán Đề Lam núm giới, nhằm mục đích lúc Phật Bảo Tạng ra đời mà giáo hóa chúng sanh, bao gồm con của vua Vô kiêng Niệm, tên là Bất Huyến thái tử phát trọng điểm cúng dường Phật với Đại bọn chúng trong bố tháng: vì công đức đó, nên trải hằng sa kiếp sẽ thành Phật, hiệu là: biến Xuất tốt nhất Thiết Công Đức quang đãng Minh quý phái Vương Như Lai, ở về nhân loại Nhứt Thiết Trân Bảo Sở Thành Tựu”.

Bất Huyến Thái Tử khi đặng Chư Phật thọ ký kết rồi, thì lòng hết sức vui mừng.

*

Đến khi mạng chung, thì Ngài thọ sanh ra các đời khác, trải kiếp nọ qua kiếp kia, hằng duy trì bổn nguyện, rứa công tu hành, cầu đạo người yêu Đề, có tác dụng hạnh người yêu Tát, siêng lòng thi hành số đông sự công dụng cho bọn chúng sanh, ko có lúc nào mà Ngài quên dòng niệm đại bi đại nguyện.

Hiện ni Quan núm Âm đã bệnh được bực Đẳng Giác bồ Tát, làm việc cõi cực Lạc cơ mà hầu hạ Đức Phật A Di Đà, mỗi ngày tiếp dẫn bọn chúng sanh vào mười phương đưa về cõi ấy.

Xem thêm: Top 92+ về nơi vẽ hình xăm nghệ thuật, top 5 địa chỉ chuyên vẽ henna đẹp nhất tại tphcm

Đến sau, Đức Phật A Di Đà nhập niết bàn rồi, thì Ngài kế ngôi Phật vị mà lại giáo hóa chúng sanh.