MC Nguyễn Thanh Tùng, tuyệt còn được biết đến với cái brand name quen thuộc Tùng Leo, vốn là một giảng viên, công ty báo, biên tập viên với người dẫn chương trình thân quen thuộc trên các kênh truyền hình dành cho giới trẻ. Với tập tản văn Tìm nhau giữa dùng Gòn, lần đầu tiên anh thử thách bản thân trong lĩnh vực viết lách.
Tùng Leo cho biết, anh không hề nghĩ đến việc một ngày mình sẽ làm cho nhà văn giỏi viết sách. Ban đầu, anh chỉ viết những trải nghiệm, cảm xúc của mình trên trang facebook cùng được đông đảo bạn trẻ yêu thích, phân chia sẻ. Những bài viết của anh thu hút vì chưng thường ngắn, giàu cảm xúc. Vạc hiện ra “gia tài” khá nhiều mẫu mã của anh, doanh nghiệp Sách Phương phái mạnh mời Tùng Leo cộng tác, với giữ tác quyền khai thác các tác phẩm viết của anh trong tầm 5 năm. Tản văn Tìm nhau giữa sài Gòn là quyển đầu tiên nằm vào dự án hợp tác này.
H5PDB7EHb86bpg" alt="*">
Bìa cuốn tản văn "Tìm nhau giữa sử dụng Gòn".“Tìm nhau giữa dùng Gòn” được chia làm hai phần chính: nhóm thứ nhất gồm những bài viết tản mạn về tình yêu, về những trăn trở, những trải nghiệm sau những chuyến đi, những mối tình đã qua. Còn lại là nhóm về cảm nhận của Tùng Leo về những bộ phim, vở kịch, bài hát mà lại anh đã xem.
Tùng Leo đặt thương hiệu tản văn theo một trong những bài bác viết mới nhất, vừa bổ sung vào tuyển tập. Với chiếc tứ “Sài Gòn nhỏ xíu vậy, sao tìm mãi chẳng ra nhau”, anh muốn nói đến tình cảm của mình dành cho Sài Gòn, nơi đã chứng kiến cuộc kiếm kiếm tìm tình yêu cùng cảm xúc của bản thân anh.
Nam MC đang thuộc bạn bè thực hiện những video đoạn phim để giới thiệu sách trên mạng cùng truyền hình. Trong video clip giới thiệu sách, anh thể hiện ca khúc Quên đi người yêu thương dấu - biến đổi Trần Lê, để tăng thêm cảm xúc. Tùng Leo phân chia sẻ, anh ko phải ca sĩ, nhưng bài xích hát này đã gắn bó với anh suốt 10 năm qua như một sự tình cờ của số mệnh, đề xuất anh quyết định công bố với mọi người.
ICVzg Kp DH6y308wim Xw" alt="*">
MC Tùng Leo.Nam MC còn dành riêng toàn bộ tiền nhuận bút có được từ việc phân phối quyển sách này mang lại quỹ từ thiện “Saigon foundation” do thiết yếu anh thành lập vào ngày ra mắt sách. Số tiền được sử dụng ủng hộ những trẻ em mồ côi ở mái ấm Hồng Ân, Tây Ninh.
Buổi ra mắt tản văn Tìm nhau giữa sử dụng Gòn diễn ra vào 16h ngày 26/1 tại đơn vị sách Phương Nam, 72 Lê Thánh Tôn, quận 1, TP HCM. Sau đó, Tùng Leo với êkíp sẽ tổ chức các buổi giao lưu và ký tặng sách đến độc giả, diễn ra tại Hà Nội, Đà Nẵng, Cần Thơ cùng một số trường tại TP HCM.
Anh còn lên kế hoạch thực hiện những đêm nhạc kết hợp giới thiệu sách Tìm nhau giữa sài Gòn tại những phòng trà và coffe nhạc ở TP HCM.
Câu hỏi này còn có quá trớ trêu lắm không? mà lại cũng thật quá đáng lắm luôn luôn khi bắt gặp người nào đó ở thành phố sài thành mà hỏi như vậy. Do rất khó rất có thể rảnh rỗi nhằm đi hết vừa đủ – đúng một vòng sài thành để đếm bao nhiêu cái bổ tư có trạm dừng đèn đỏ.
Sài Gòn nó tất cả vẫn bé như lưu ý đến của ta không? bao gồm như trong truyện tranh khi ta chỉ đi vài cách là đủ. Có đơn giản dễ dàng là chỉ đi con đường thẳng tấp là hết một vòng dùng Gòn. Hay đơn giản và dễ dàng chỉ như trong bài xích ca “Thành phố nhỏ bé đến cố kỉnh thôi… kiếm tìm hoài mà lại chẳng ra” nhưng mà ca sĩ Phạm Hồng Phước nói tới trong lời bài hát nghe sao bi đát da diết. Mặc dù là nó chỉ nhỏ tuổi bé, xuất xắc rộng, hay mập hay ở đầu cuối cũng chỉ là một trong thành phố. Loay hoay trong những ngã tứ mòn mỏi đợi đèn đỏ của bao người tuy vậy với ta mỗi tín hiệu đèn đỏ là mỗi kí ức, mỗi lưu lại luyến, tâm tư tình cảm tình cảm mạnh bạo dần theo từng ánh sáng của đèn con số.
Sài Gòn rất đẹp và chỉ đẹp mang đến những người trước đó chưa từng chạm khẽ tay vào nó… chứ sống trong lòng nó rồi, mới nhận ra những ánh đèn xanh đỏ của Sài Gòn nhiều lúc tàn nhẫn lắm…
Sài Gòn ôm vào bản thân hết hồ hết con bạn từ những miền, ai mang lại đây cũng đều phải sở hữu một thời cơ của riêng mình, nhưng mà là đến để sống, để làm việc, để liên tiếp học tập cùng rồi cũng để khổ! Dù tp sài thành có từng nào đèn đỏ, bóng nhoáng hoa lệ cho đâu thì vẫn có những nhỏ người khổ sở bị tiêu diệt dí vày cuộc đời, chạy hụt tương đối qua từng con hẻm mưu sinh ăn năn hả. – Mỗi khi ta dừng lại một lúc, lại được chứng kiến và suy nghĩ về những thứ được trông thấy, nhận ra ở Sài Gòn hối hả, người ta tận dụng vài cha giây ngắn ngủi dừng chân của người đi đường để tìm cuộc sống mưu sinh. Cụ bà ngồi bán tăm bông và tăm tre, mắt cụ đã mờ dần theo năm chiến hạ khốn khổ, mỗi lần có xe cộ chạy ngược lối, đèn chiếu thẳng vào mặt thì cụ lại nheo nheo mắt. Có lần trời lạnh, mưa phùn thì nỗ lực trùm thêm cái áo mưa mỏng teo bên ngoài rồi vẫn ngồi ngay lập tức đó cầm cố kím thêm vài đồng đến tuổi già mệt mỏi mỏi.
Ai nói sài thành không cần “bán mặt mang lại đất, bán lưng cho trời” thì chắc hẳn rằng là sai trái khá lớn, lúc mà đông đảo buổi nắng nóng như thiêu như đốt mang lại cháy da nhưng lại cũng có nhiều người cầm tờ rơi đứng phát miệt mài ở góc ngã bốn đèn đỏ. Họ làm công việc như một cỗ máy được lập trình, chỉ vỏn vẹn vài bố chục giây lập cập nhào ra đường, dấm dúi tới tấp vào tay người ta mấy tờ giấy quảng cáo học đàn, bán nhà tầm thường cư, bán điện thoại i Phone giá rẻ nhì triệu đồng… miệt mài cho tới khi mẫu xe lăn bánh thì lại thôi. Xem nhẹ đi nguy hiểm bạn dạng thân bởi cái đèn đỏ nhọc nhằn ngơi nghỉ đó.
“Sài gòn từng nào đèn đỏHỏi anh quản lí giao thông vận tải ắt đang raTiếng còi, giờ ồn cùng những ánh sáng nhợp nhạp hòa nhauNhững đo đếm và những số lượng mơ hồ”
Ai cũng suy nghĩ “Sài Gòn đề xuất sống nhanh, sinh sống vội new kịp với người ta”, mà lại thật ra đâu chỉ có thế đâu, cứ sống trầm lắng một chút đi, thành phố sài thành vẫn còn đèn đỏ nhằm ta ngóng nhau cơ mà.
Có những người không đợi được 3 giây cuối của đèn đỏ, còn những người thì cố gắng chạy thật cấp tốc qua đèn quà để khỏi đề xuất chờ đèn đỏ đáng ghét. Họ cứ vội vã lao nhanh về phía trước, cứ xum xê vào đám đông để khỏi phải đứng ngóng vài phút, y hệt như việc cứ nạp năng lượng cơm cho nhanh rồi buông đũa giúp xem phim, phát âm báo, làm cho việc… từ bỏ đó ai ai cũng có thói quen quái gở lại đổ lỗi cho sài gòn là buộc phải thế, buộc phải nhanh, cần vội mớibắt kịp bạn ta. Mà lại thật ra, cứ sống trầm lắng một chút thôi, sài gòn vẫn chờ nhau được cơ mà.
Dù sôi động đến đâu, nhanh chóng đến đâu, té tư tín hiệu đèn đỏ cũng là chỗ làm ta ngưng trệ trong giây lát, chưa phải là chỗ để con bạn ta chạy đua cho hụt hơi. Giữ ta lại một nhịp cho tính mạng con người được an toàn, bởi người nào cũng có một lượt duy nhất nhằm sống, phải biết trân trọng cuộc sống mình. Đừng đổ lỗi cho đèn đỏ khiến bạn ko kịp đi đúng giờ, khiến bạn nên chịu sự nắng nóng chói chang của rất nhiều ngày khô hạn, làm cho Sài Gòn bận rộn, đối đầu hay khốc liệt. Cũng là vì các bạn cả mà thôi…
Đèn đỏ là kẻ hai mặt, là kẻ căm ghét làm cho con tín đồ ta thêm cấp vã rồi là kẻ nói lên cả số phận, góc khuất của bao người
Ngày thì ồn ào, vồn vã, buổi tối đến lại gửi con fan ta về với phần đa góc khuất nhỏ xíu không tên,những tuyến phố mà ta cũng tạm hotline là tuyến đường đèn đỏ. Vị Sài Gòn không phải như Thái Lan, Hong Kong,… có thể phô trương quần thể đèn đỏ, nhưng chỉ cần nhắc dịu thì có lẽ rằng khá không ít người dân biết nó là tuyến đường nào. Tuy nó không trẻ trung và tràn trề sức khỏe đông đúc, ồn ã để khiến cho ta căng thẳng nhưng nó lại là cả tủi nhục cô đơn của số phận bao người. Do lẽ thành phố sài gòn không thể gật đầu đồng ý được cái quá trình như vậy, luôn luôn khinh lúc rẽ khoác con fan ta nhưng sài gòn à, kiếp fan luôn ban đầu từ hệ quả nhân quả. Tín đồ ta vẫn quá mệt mỏi, đã phải cố chịu đựng cuộc sống rồi chớ sỉ vả lăng nhục chúng ta nữa đã đạt được không? …
“Quãng đường đi ở thành phố sài thành đã qua từng nào cái lần ngóng đèn đỏ. Đi một mình, đi những mình. Nhiều khi đợi tín hiệu đèn đỏ lâu phát bực. Nhưng cũng còn nhiều lúc, giá nhưng mà đèn đỏ cứ đếm hoài, để đứng giữa đông người, đứng giữa mặt đường đêm, nghe mình ngọt ngào và lắng đọng nhiều sản phẩm không thể call tên.”
Người ta thường xuyên nói “Sài Gòn là vùng đất hứa” nhưng lại thật ra nó có biết nói đâu cơ mà hứa. Chỉ là con bạn ta hứa hẹn với nhau, với lòng, với gia đình rồi hứa với những người ta thương. Cũng cũng chính vì thế yêu cầu ta lại ưa thích đèn xanh nhưng mà quên đi ánh đèn đỏ, ánh đèn sáng của bao hoài bão đang chờ ta nhận từng ngày.
– chúng ta có biết không chỉ cần để ý tí đỉnh thì bao nhiêu tâm tư tình cảm tình cảm đang nằm tại vị trí đấy. Lúc ta đủng đỉnh vài giây thì từng nào ước mơ của ta đang đứng bên cạnh. Chắc hẳn rằng người bán vé số tiếp giáp góc vấp ngã tư sẽ mơ mộng một loại xe số cũ kỉ cũng khá được rồi. Bạn bên phải bạn sẽ ước mơ gồm tiền kha khá để download được bé tay ga xinh tươi của bạn. Bạn bên trái nhiều người đang sở hữu một nhỏ moto hầm hố nhưng fan ta chỉ hy vọng có thêm một dòng siêu xe đang chạy chiều ngược lại… rứa đấy đủng đỉnh đôi khi nhận ra nhiều điều hơn ta tưởng!
Sài Gòn mặc dù đông bạn lắm mà lại ta cảm thấy xa cách đến lạ, con tín đồ ta chỉ biết chạy thiệt nhanh, khuôn mặt lạnh tanh phóng nhanh về phần đông phía chỉ khi đèn đỏ mới làm ta đứng cạnh nhau, cùng chờ nhau ban đầu xuất phân phát điểm.
Nhưng rồi chậm rãi quá lại có tác dụng ta nhớ cho vài tình yêu khi xưa, khi cơ mà ta còn mắc kẹt vài chục giây tín hiệu đèn đỏ thì bạn thương lại chạy đi đâu mất rồi.
Bởi phần nhiều ngày chiều vụn vỡ khiến cho con tín đồ ta như không quản lý được bản thân, ganh ghẻ với vài ba cặp người yêu đang thông dong cười đùa ngay trước mắt. Chần chờ là bao gồm đúng với quan tâm đến của hầu hết người đang yêu đương hay không? khi yêu nhau ngoài ra càng muốn lờ đờ càng tốt, càng mong muốn đợi tín hiệu đèn đỏ tới khi ngoài ra đủ năng lực chạy quá qua vấp ngã tư đầy hối hận hả.
Sài Gòn, bao nhiêu đèn đỏ để ta có thể xem nó như là khoảnh khắc ta ngồi mặt ly cà phê buổi sáng, đón mẫu gió nhẹ, hít chút ko khí chưa nhiễm nhiều khói xe giờ cao điểm. Là cơ hội ta và một người thân thuộc lê la công viên, hàng quán giờ rã tầm. Là khoảnh khắc đêm về nghe giờ rao trong số những con hẻm nhỏ. Là thời gian ta ngồi 1 mình trong căn phòng, điện thoại tư vấn một cuộc điện thoại cảm ứng thông minh về quê hay đơn giản và dễ dàng xem một bộ phim, gọi vài trang sách, viết mấy chiếc nhật ký. Là chốc lát ta chây lười cuộn chăn ngủ nướng vào buổi sáng sớm chủ nhật. Dùng Gòn, từng nào đèn đỏ vẫn ngóng ta sống trọn phần đa khoảnh khắc đến riêng bản thân rồi mới lại liên tiếp cuốn ta vào guồng con quay của thành thị.