Em nhớ đã từng có lần nói với anh rằng: “Em yêu anh. Nhiều như cá bên dưới nước, như chim bên trên trời, những nhiều… như em yêu thương đồng xu 5000đ vậy”. Dịp ấy, anh chỉ mỉm cười haha với bảo rằng: “Thật vậy à? quả thật như vậy sao? Em yêu thương 5000đ nhiều bởi vậy à?”… Nhưng… chắc rằng cũng sẽ quá lâu rồi, buộc phải không anh? thừa lâu, nhằm ta không hề nhớ về nhau nữa… cùng sau cùng… trên cách đường ta đi… cũng chẳng còn tồn tại nhau…

Lần cách đây không lâu lên thư viện QG kiếm tìm sách, thiết lập phiếu, được người cai quản trả lại 5000đ bởi tiền xu. Chắc hẳn rằng sẽ chẳng thể nào mang ra chợ, hay cho đâu đó để tiêu được nữa. Nhưng không hiểu sao, bàn tay em vẫn dấn lấy, và rồi thế chặt lại. 5000đ mũm mĩm trong tay em, hoen gỉ, và không còn lấy một chút ít giá trị…

Anh biết không? thời gian đó, em đã đề xuất mím chặt môi, để phòng mình đừng khóc… khi nhận thấy rằng: “Hóa ra tình yêu của chính mình cũng chỉ rẻ mạt và hoen ố như đồng xu 5000 này thôi. Cuối cùng, cũng chẳng ai còn đề xuất đến nó nữa……”

Anh đã tự mình kiếm tìm đến quán cafe ấy, cái quán nhưng mà lần đầu tiên chúng bản thân hò hẹn. Anh đến và ngồi một mình, nhằm tự nhận ra rằng, hạnh phúc ra mắt quanh anh là việc thật chứ chưa hẳn giấc mơ…

Anh bảo một ngày anh ghi nhớ em 24 lần, em nhíu mày không chịu, bắt anh phải nhớ 60 lần một giây.

Bạn đang xem: Anh yêu em nhiều như thế này này

Em tốt hỏi rằng: “Anh yêu em bằng chừng nào?”, anh không trả lời rằng anh yêu em bởi cả ông trời, bằng cả trái đất, cơ mà anh yêu thương em bằng cả trái tim anh. Vị anh nghèo mang lại nỗi chỉ đủ sức cài đặt trái tim mình, anh chỉ tất cả trái tim nhằm yêu em, còn trời khu đất là của chung, sao mang để khuyến mãi em được chứ?

Em hay rúc bên dưới ngực anh, đếm coi một phút tim anh đập bao nhiêu nhịp, rồi lại so so bì khi nhận biết tim anh đập rất hiếm bằng tim em, tức là anh ko yêu em nhiều bằng em yêu thương anh.Em tuyệt thả tóc cho rối tung lên rồi bắt anh ngồi sản phẩm giờ hậu đậu về buộc lại. Anh băn khoăn buộc, chỉ làm tóc em thêm rối…

Em hỏi anh: “Vì sao tay anh lạnh gắng mà tay em lại ấm?”, anh cười cợt rồi bâng quơ câu hát “tay anh lạnh khiến cho tình mình ấm”. Em lại bảo anh ăn gian, bắt đền anh vì tay lạnh mà dám di động em.Anh ghét đi xe pháo máy, anh đam mê chở em bằng xe đạp long dong dưới đều hàng cây. Em hỏi anh có thể chở nổi em qua nhỏ dốc trước ngõ thánh địa không, anh bở khá tai tuy nhiên vẫn thất thểu rằng: “Anh đủ sức đèo em đi hết cuộc đời”!

Hạnh phúc chớm đầu khi nào cũng tràn trề màu hồng. Anh rộn ràng khi được bước bên em, được nghe em nói, được thấy em cười, lòng vui như cảm nhận thấy hơi ấm của tình yêu, hạnh phúc.Ngày bản thân xa nhau, em gói hầu như món vàng anh đã tặng kèm cho vào vali nhằm trả lại. Em bảo: “Hạnh phúc đến quá dễ dàng, rồi cũng biến thành ra đi”. Anh buồn bã nhận ra rằng mình thất hứa. Anh đang hứa không bao giờ để em buồn…

Em biết không, lần thứ nhất anh khóc. Anh biết lẽ ra không được vậy, do anh là bầy ông. Cơ mà anh cũng thiếu hiểu biết tại sao nước đôi mắt lại chảy nhiều như thế.Khi hạnh phúc tưởng chừng đã vội vã ra đi, em lại trở trở về bên cạnh anh. Vày chúng mình còn yêu, vì chưng chúng mình cần yếu xa nhau. Nguyên nhân phải tan vỡ khi cả hai còn thương nhau đến thế?
Giờ anh bảo rằng, niềm hạnh phúc như mặt biển. Biển cả mênh mông lắm, lúc bình yên, thời gian phong tía bão táp. Tương tự như tình mình, có nước mắt, tất cả hoa hồng, rồi anh new biết mến em những hơn.


Trả lời Hủy

Thư điện tử của các bạn sẽ không được hiển thị công khai. Những trường buộc phải được ghi lại *

trunghocthuysan.edu.vn - Biết bao nhiêu lần giận dỗi, biết bao nhiêu lần định buông tay. Tuy vậy em vẫn tin anh, tin vào thứ điện thoại tư vấn là duyên phận, tin vào tình yêu thật lòng đã chẳng khi nào để lạc mất nhau.
Anh à! Đừng bao giờ buông tay em nhé.”“Ngốc này, lại ban đầu nghĩ linh tinh rồi.”Và là một cái ôm thiệt chặt, đủ để em biết câu trả lời.Anh luôn là như vậy, không yêu thích nói nhiều, cũng chẳng ưa cầu kì hoa mĩ, cực kỳ đỗi dễ dàng và đơn giản thôi nhưng lại luôn khiến cho em cảm giác an toàn. Cùng em yêu thương anh như vậy đó con trai trai ạ.Anh bao gồm biết phần đông ngày trở gió, 1 mình em trở đề xuất lạc lõng, nhỏ tuổi bé giữa thành phố xô nhân tình tấp nập. Fan ta vội vã về lại nhà sau một ngày học tập, làm việc mệt mỏi, những bước tiến vội vã lướt qua nhau xa lạ. Cánh cửa hờ hững im lìm khép chặt cũng chẳng thể khiến em yên ổn bình. Những dòng người ầm ĩ lướt qua, ánh sáng của đèn sáng rực mọi phố cũng không làm cho em vui như thời điểm ở bên anh. Phát hiện những dòng nắm tay, đa số đôi tình nhân bên nhau trên tuyến đường lòng em không ngoài thổn thức.Em ghi nhớ anh!Yêu xa thật là khó phải không anh?
Là phần đông dòng dịu dàng qua tin nhắn. Hay những cuộc gọi vội vã. Chỉ nhìn nhau qua cái màn hình điện thoại nhỏ bé tí. Rồi hờn, rồi tủi, rồi nhớ, rồi mong.Đôi lúc cũng muốn như bạn ta, nhớ có thể chạy ngay đến mặt anh mà lại khóc như mưa cho hết phần đa tủi hờn.Rồi biết từng nào lần giận dỗi, biết bao nhiêu lần định buông tay. Cơ mà em vẫn tin anh, tin vào thứ gọi là duyên phận, tin vào tình yêu thật lòng sẽ chẳng bao giờ để lạc mất nhau.

Xem thêm: Góc giải đáp: xét nghiệm máu có phát hiện hiv ? xét nghiệm máu tổng quát có phát hiện hiv không


*

Anh bao gồm biết không, em yêu thương anh nhiều như vậy này này!Em yêu thương cái cảm xúc được ngồi sau xe pháo vòng tay ôm lấy thân hình to bự của anh rồi áp mặt vào sống lưng anh. Cảm hứng ấy bình an đến lạ.Em yêu các chiếc xiết tay thật chặt khi anh lồng bàn tay bé nhỏ tuổi của em vào tay anh. Dịp đó em thấy mình được chở bịt anh ạ.Em yêu lắm cái ôm từ bỏ phía sau cơ mà anh vẫn thường dành riêng cho em, thật êm ấm anh bao gồm biết ko anh? Nó khiến em cảm xúc an toàn.Em yêu và nhớ cả mùi những giọt mồ hôi quen thuộc, mê thích cái cảm xúc dúi dúi đầu vào ngực anh và để được anh ôm vào lòng. Những lo lắng, mọi thấp thỏm đều như tan vươn lên là hết.Em yêu thương cả nụ cười tỏa nắng rực rỡ của anh do anh cười đó là niềm hạnh phúc của em đấy anh ạ.Em còn yêu cả đông đảo lần anh thường xuyên mắng em vì chưng em ko nghe lời, vì em thích tuân theo ý mình.Em yêu thương anh, yêu hết thảy con người anh. Khoảng cách không làm cho em vơi đi nỗi nhớ. Hôm qua, lúc này và cả hôm kia nữa, gom nhóp nỗi ghi nhớ thả trôi theo cái thời gian. Niềm hạnh phúc và yên ổn bình anh ạ!Vì em yêu thương anh, yêu thương nhiều như thế này này! ©Thao nhãi - trunghocthuysan.edu.vn


Gửi phần nhiều tâm sự, sáng tác của chúng ta đến với các người hâm mộ của trunghocthuysan.edu.vn bằng phương pháp gửi nội dung bài viết về add emailtrunghocthuysan.edu.vn